Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 3341: Kim đao ẩn giấu 2



Một lát sau, trong đại điện phong cách cổ xưa, Lão Ảnh ý bảo Lục Lâm Thiên ngồi xuống, giống như có chuyện quan trọng muốn nói cho nên mới nghiêm túc nhìn Lục Lâm Thiên.  

Dưới ánh mắt của Lão Ảnh, sắc mặt Lục Lâm Thiên lại có chút mờ mịt, lúc này trong đôi mắt thâm thúy tang thương kia mới có chút tinh mang, Lục Lâm Thiên nói:  

- Lão Ảnh, có việc gì ngươi cứ nói đi.  

- Ngươi có biết thứ ngươi dung hợp là gì hay không?  

Lão Ảnh nghiêm túc nhìn Lục Lâm Thiên hỏi.  

- Thế giới chi nguyên, thế giới chi nguyên của hỗn độn.  

Lục Lâm Thiên ngẩng đầu nhìn Lão Ảnh, từ tin tức thu được trong đầu, Lục Lâm Thiên đã biết được đại khái mình dung hợp với thứ gì.  

- Ồ? Làm sao ngươi biết?  

Lão Ảnh lần nữa dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Lục Lâm Thiên.  

Lục Lâm Thiên cũng không biết vì cái gì mà dường như trong đầu hắn lại có một cỗ tin tức, Lục Lâm Thiên có thể cảm giác được giống như chuyện này có liên quan tới kim đao màu vàng, thế nhưng nghĩ tới kim đao màu vàng vừa rồi dường như cố ý trốn tránh khỏi sự dò xét của Lão Ảnh cho nên Lục Lâm Thiên cũng không định nói ra.  

- Ta cũng không biết, dường như đột nhiên lại hiểu rõ.  

Lục Lâm Thiên lắc đầu, tiếp đó lại nói ra tất cả những gì mà hắn biết về thế giới hỗn độn.  

- Chẳng lẽ dung hợp thế giới chi nguyên của hỗn dộn là có thể biết rõ tất cả mọi chuyện sao?  

Lão Ảnh khẽ lắc đầu, tuy rằng ánh mắt có chút nghi hoặc, thế nhưng hắn cũng chưa từng dung hợp với thế giới chi nguyên cho nên hắn cũng không biết.  

- Lão Ảnh, tất cả đều là sự thực sao?  

Lục Lâm Thiên hỏi Lão Ảnh, đối với tất cả chuyện này, trừ những điều mà hắn nhận được trong cỗ tin tức ra, đối với tất chuyện khác Lục Lâm Thiên cũng không quá rõ ràng.  

- Đúng vậy, những điều ngươi biết dường như còn nhiều hơn ta, nhưng mà dường như tin tức cũng không được đầy đủ.  

Lão Ảnh nhìn qua Lục Lâm Thiên nói:  

- Đồn rằng thời điểm thiên địa hỗn độn, vũ trụ hồng hoang, thời gian không ngừng trôi, không gian không cố định, trong tuế nguyệt mênh mông, hỗn độn mở ra, vũ trụ xuất hiện, lúc này mới có trăng sao, thế giới này cũng xuất hiện thổ, thủy, hỏa, phong...  

Theo lời Lão Ảnh nói, Lục Lâm Thiên khẽ gật đầu, điều này so với tin tức mà hắn biết cũng không sai biệt bao nhiêu. Hỗn độn mở ra, sau khi vũ trụ xuất hiện, thời gian trôi đi, trong thiên địa mênh mông bắt đầu xuất hiện vô số thế giới. Những thế giới này đều có vết tích, cách mà không cách, không cách mà cách. Ba ngàn thế giới trực thuộc vũ trụ thành hình. Cuối cùng bắt đầu dần dần thai nghén sinh mệnh, thai nghén ra các loại chủng tộc.  

Cuối cùng trong hàng tỷ sinh mạng, đồn rằng có ba ngàn sinh linh bất phàm trước sau đạt được đại cơ duyên, khống chế ba ngàn thế giới này. Sau đó ba ngàn thế giới cuối cùng khuếch trương, phát triển tạo thành một tiểu thiên thế giới, trung thiên thế giới, đến cuối cùng là đại thiên thế giới. Sau đó lại diễn biến ra ba ngàn đại thiên thế giới.  

Có thể nói ba ngàn đại thiên thế giới chính là ba ngàn thế giới diễn biến từ hỗn độn ra. Ba ngàn tiểu thế giới xuất hiện đầu tiên cũng được gọi là ba ngàn thế giới hỗn độn, ba ngàn thế giới hỗn độn xuất hiện trong thiên địa mênh mông, đến từ hỗn độn, cũng chỉ có ba ngàn thế giới hỗn độn này mới có thế giới chi nguyên.  

Thế giới bên ngoài ba ngàn thế giới hỗn độn đều là thế giới mới hình thành sau ba ngàn thế giới hỗn độn.  

- Lão Ảnh, ba ngàn thế giới hỗn độn kia đã bị người ta luyện hóa dung hợp, vậy thì tại sao đại lục Linh Vũ này lại còn có thế giới chi nguyên?  

Lục Lâm Thiên nghi hoặc hỏi, lúc trước ba ngàn thế giới hỗn độn đã bị luyện hóa, đại lục Linh Vũ tại sao lại là thế giới hỗn độn được cơ chứ?  

Lão Ảnh nhìn Lục Lâm Thiên nói:  

- Thế giới mênh mông kỳ diệu vô cùng, thế giới bổn nguyên trong ba ngàn thế giới hỗn độn bị luyện hóa cũng chỉ là ước lượng, thực sự không phải con số chính xác. Lại có ai biết trong thiên địa mênh mông này rốt cuộc có bao nhiêu thế giới, chỉ là bất quá từ đó về sau không có người nào phát hiện ra thế giới hỗn độn nữa mà thôi.  

- Lão Ảnh, ý ngươi là trong thiên địa mênh mông này kỳ thực vẫn còn sự tồn tại của thế giới hỗn độn?  

Lục Lâm Thiên nghi hoặc hỏi.  

- Ngươi nghĩ thật đơn giản, trong ba ngàn đại thiên thế giới, hàng tỷ sinh linh thậm chí đều nghĩ tới việc tìm kiếm thế giới hỗn độn, chỉ tiếc trăm triệu năm qua, trừ ba ngàn sinh linh kia ra không có bất kỳ người nào tìm được. Cho nên tất cả mọi người đều tin rằng trong thiên địa mênh mông này đã không còn sự tồn tại của thế giới hỗn độn.  

Lão Ảnh nhìn Lục Lâm Thiên nói:  

- Là linh vật trên đại lục chỉ là một cách nói khác, lúc trước khi lão nhân gia tìm thấy đại lục Linh Vũ này cũng đã trải qua thiên tân vạn khổ, quá trình vượt quá sự tưởng tượng của ngươi cho nên mới tìm ra được đại lục Linh v ũ. Mà chỗ tốt cực lớn này đủ để khiến cho tất cả cường giả trong ba ngàn đại thiên thế giới điên cuồng. Chỉ là cuối cùng nó lại rơi vào trong tay ngươi, ngươi chính là người cuối cùng lão nhân gia chọn lựa, có thể nhận được truyền thừa của lão nhân gia.  

- Tất cả những việc này, đều là lão nhân gia mà ngươi nói an bài sao?  

Lục Lâm Thiên ngẩng đầu lên, hắn càng tò mò lão nhân gia mà Lão Ảnh nói là ai.  

- Đương nhiên, từ khi lão nhân gia đạt được một phương thế giới đại lục Linh Vũ, hắn đã bắt đầu lựa chọn truyền nhân, bởi vì đạt được đại lục Linh Vũ này, lão nhân gia đã trả cái giá khó thừa nhận nổi.  

Lão Ảnh cảm thán, nhắc đến lão nhân gia, hắn tôn kính từ tận đáy lòng, nói:  

- Ngươi bây giờ cũng biết, đạt được thế giới hỗn độn sẽ có chỗ tốt gì chứ?  

- Không biết.  

Lục Lâm Thiên lắc đầu, tin tức khổng lồ trong đầu hắn có liên quan đến thế giới hỗn độn, về phần thế giới hỗn độn đủ khả năng mang lại cho mình chỗ tốt cực lớn, nhưng hắn không có ấn ký.  

- Đạt được thế giới hỗn độn, chẳng khác nào đạt được một đại thế giới.  

Lão Ảnh nhìn qua Lục Lâm Thiên, ánh mắt có phần kích động, một đại thế giới, điều này đại biểu cái gì, đại biểu hắn đạt được thế giới như đại lục Linh Vũ, nó cũng hơn một ngàn vạn.  

Lục Lâm Thiên cái hiểu cái không, từ tin tức mà mình biết rõ, Lục Lâm Thiên cũng hiểu một ít, hiện tại có ba ngàn đại thế giới, ba ngàn đại thế giới này do hỗn độn diễn sinh ra, bởi vậy một thế giới hỗn độn, rất có thể sẽ sinh ra một ngàn tiểu thế giới, tiếp theo là mười ngàn thế giới, đến cuối cùng còn có thể diễn sinh ra một đại thế giới.  

- Lão Ảnh, ý của ngươi nói, hỗn độn sinh ra rất nhiều thế giới sao?  

Lục âm Thiên nháy mắt, hắn vô cùng rung động, chính mình đạt được đại lục Linh Vũ, đến lúc đó diễn sinh ra nhiều thế giới như vậy, hắn chắc chắn sẽ phát tài.  

Lão Ảnh nhìn qua Lục Lâm Thiên, tán thưởng gật gật đầu, nói:  

- Trẻ nhỏ dễ dạy, đạt được thế giới hỗn độn, chỉ cần thực lực ngươi đầy đủ, ngươi có thể diễn sinh ra thế giới khác, thực lực ngươi càng mạnh, thế giới diễn sinh ra càng nhiều, thế giới càng nhiều thì thực lực của ngươi càng mạnh.