– Khiêu chiến hổ bảng? Trong các ngươi ai khiêu chiến? Có đủ điểm chưa?
Đoạn trưởng lão nhìn qua năm người Lục Lâm Thiên, dường như không quen mặt bọn họ, điều này cũng dễ hiểu bởi vì bốn người Nhạc Bất Quần rất ít đến Diễn Vũ Trường.
– Lục Lâm Thiên khiêu chiến, chúng ta đem điểm chuyển cho Lục Lâm Thiên.
Dược Tĩnh nói, trong tông môn, việc đem chuyển nhượng điểm rất bình thường, trưởng lão cũng không phản đối.
– Lục Lâm Thiên? Dường như không có tên này a? Ngươi không phải đệ tử Vân Dương Tông?
Sau khi xem xét ngọc giản trong người một lát Đoạn trưởng lão mới hỏi Lục Lâm Thiên một câu. Trong đám đệ tử mới của Vân Dương Tông dường như cũng không có ai tên là Lục Lâm Thiên a.
– Đoạn trưởng lão, Lục Lâm Thiên hôm qua mới tới a. Hắn là đệ tử của Vân Dương Tông ta. Một năm rưỡi trước chưa tới báo danh, vì vậy trong ngọc giản của ngươi không có.
Lúc này, có ba đạo thân ảnh tiến tới.
– Ra mắt Bạch trưởng lão, hai vị chấp sự.
Lục Lâm Thiên hành lễ. Người tới chính là Bạch Mi trưởng lão, còn có hai người đi cùng Bạch Mi trưởng lão chính là hai trong số những chấp sự từng đi cùng hắn vào Thanh Vân Trấn.
Lúc này Bạch Mi trưởng lão và hai chấp sự kia đều dùng ánh mắt không thể tin nổi quan sát Lục Lâm Thiên.
– Hóa ra là như vậy a. Không thành vấn đề, chỉ là Công Tôn Đào kia hôm qua vừa mới tiếp nhận khiêu chiến, nếu như các ngươi muốn khiêu chiến thì phải đợi tới ngày kia a.
– Bạch trưởng lão, Lục Lâm Thiên là đệ tử mới tới, nếu như muốn khiêu chiến đệ tử bài danh thứ tám mươi tám cần hai mươi điểm, thế nhưng số điểm của hắn cũng không đủ a.
Đoạn trưởng lão nói.
– Không sao, tính vào ta. Thông báo cho Hoàng Thành Lễ, lập tức tới Diễn Vũ Trường.
Bạch Mi trưởng lão nói với Đoạn trưởng lão.
– Được rồi.
Đoạn trưởng lão lập tức sai người đi làm việc. Từ chuyện này có thể thấy địa vị của Bạch Mi trưởng lão dường như cao hơn Đoạn trưởng lão không ít.
Nhìn thấy Đoạn trưởng lão đi an bài mọi chuyện, lông mày Bạch Mi trưởng lão nhíu lại, hỏi Lục Lâm Thiên.
– Đúng vậy, Chu Bảo Điền kia ức hiếp người quá đáng cho nên đệ tử mới nhịn không được mà giáo huấn một chút.
Lục Lâm Thiên trả lời, trong lòng cũng đang thầm suy nghĩ, dựa theo quy củ của Vân Dương Tông, chỉ cần không làm chết người trong tông hẳn sẽ không truy cứu trách nhiệm mới đúng a. Bản thân hắn vừa rồi hạ thủ cũng có chừng mực, mấy người kia tuyệt đối không thể chết được.
– Là do một mình ngươi xuất thủ sao?
Vẻ mặt Bạch Mi trưởng lão và hai chấp sự có chút cổ quái.
– Đúng vậy.
Lục Lâm Thiên gật đầu.
– Hảo tiểu tử, sau khi lên đài không nên lưu thủ, để ta xem thực lực của ngươi. Chuyện của ngươi ngày hôm qua ta đã tìm người trong tông, phỏng chừng ngày mai sẽ có tin tức. Nếu như ngươi có đủ thực lực, muốn trở thành đệ tử thân truyền cũng không phải không có khả năng.
Bạch Mi trưởng lão nói với Lục Lâm Thiên.
– Đa tạ Bạch trưởng lão quan tâm.
Lục Lâm Thiên thi lễ, Bạch Mi trưởng lão quả thực đối với hắn không tồi, hẳn là bán mặt mũi cho phụ thân hắn a.
– Ngươi cầm lấy viên đan dược tam phẩm Tụ Khí Đan này đi, mỗi một đệ tử khi tới Vân Dương Tông đều có phần. Hôm qua ta vốn muốn đi tìm Vô Song nói cho nó ngươi đã trở về. Chỉ là gần đây đệ tử thân truyền đều phải tu luyện, ngay cả ta cũng không có biện pháp đi vào. Thế nhưng ta đã gặp Thúy Ngọc, ta đoán tin tức ngươi đã trở về hiện tại cũng đã tới tai Vô Song.
Bạch Mi trưởng lão nói xong, rồi móc ra một viên đan dược tam phẩm sơ giai đưa cho Lục Lâm Thiên.