– Tốc độ của ngươi rất nhanh, thế nhưng ngươi cho bằng bằng vào tốc độ này có thể chạy trốn mãi sao?
Sắc mặt Hoàng Thành Lễ trầm xuống, thấy ánh mắt trêu ngươi của Lục Thiếu Thu lập tức lạnh lùng, chân khí toàn thân bạo phát, chân khí dưới chân chợt bùng lên, khẽ nhảy khỏi mặt đất, trong giây lát đã bắn tới giữa không trung, trường côn trong tay khẽ run lên, tức thì tạo nên côn ảnh ngập trời trong không trung, giống như một đầu khổng tước xòe đuôi vậy.
– Phục Không Liệt Địa Côn, đây chính là Vũ kỹ Hoàng cấp sơ giai. Cũng là tuyệt chiêu của Hoàng Thành Lễ, không nghĩ tới chiêu thứ ba hắn đã phải thi triển tuyệt chiêu của mình.
– Uy lực Phục Không Liệt Địa Côn này quả thực rất lớn, xem ra Hoàng Thành Lễ đã nổi giận thật sự, tiểu tử lớn gan kia quả thực không may rồi.
Thế nhưng đám người Bạch Mi trưởng lão không ai phát biểu bất luận ý kiến gì, chỉ lẳng lặng nhìn chăm chú vào cuộc chiến. Lúc này, nét mặt của Hoàng Thành Lễ dường như thỏa mãn rất lớn, bằng vào tu vi Vũ Sư Tứ Trọng của hắn có thể thôi động lực lượng cường hãn của Phục Không Liệt Địa Côn cũng là hiếm thấy.
Lúc này ở giữa không trung Hoàng Thành Lễ lớn tiếng hét một tiếng:
– Phục Không Liệt Địa Côn.
Đồng thời, trên bầu trời, một đám côn ảnh trực tiếp khuếch tán, lập tức ầm ầm đánh về phía Lục Lâm Thiên, bao phủ chung quanh hắn, kình khí cuồng bạo mang theo tiếng xe gió, giống gian chung quanh giống như bị gãy vụn, trong nháy mắt bao phủ chung quanh Lục Lâm Thiên.
Lúc này, năng lượng cuồng bạo bắn ra bốn phía, kình khí tản ra chung quanh tạo thành từng luồng không khí rít gào, người thực lực thấp một chút thì không thể nhìn thấy tất cả mọi chuyện xảy ra trên đài, chỉ có thể nghe được âm thanh cuồng bạo vang lên chung quanh.
Phanh…
Trung ương đài cao, trên mặt đất bốn phía lúc này đang bị tàn phá không ngừng, côn ảnh còn chưa tới đã khiến cho vô số đá vụn trên mặt đất không ngừng bị nhấc lên.
Trong sát na, kình khí tiêu tán, năng lượng cuồng bạo khuếch tán tới một lúc nào đó cũng ngừng lại, địa phương bị côn ảnh bao phủ lúc này trong vài trăm thước đã có vô số đất đá, một đống hỗn độn xuất hiện trong mắt mọi người.
Thế nhưng lúc này, mọi người mới phát hiện ra, Lục Lâm Thiên bị côn ảnh bao phủ, lúc này hắn cũng không ở giữa nữa mà đã biến mất không thấy.
– Mau nhìn, hắn ở trên không trung, hắn là Vũ giả Phong hệ.
Không biết là ai không nhịn được mà hô lên một tiếng, lúc này tất cả ánh mắt kinh ngạc của mọi người đều nhìn lên trên bầu trời. Lúc này trên bầu trời có một đạo thân ảnh lăng không đứng đó, phía sau hắn có hai đôi cánh được ngưng tụ bằng chân khí, hai cánh rung động, xuất hiện từng gợn sóng trong không gian.