Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 3449: Táng gia bại sản



- Tiểu tử có chút bổn sự.  

Trong ánh mắt ngạc nhiên của lão giả nhỏ gầy, ánh mắt vẫn mang theo ngạc nhiên.  

- Hừ, nhận mà không trả là phi lễ.  

Lục Lâm Thiên tức giận, thái cổ U Minh Viêm lập tức nhảy ra khỏi hư không, không gian hỏa diễm màu xanh da trời tỏa ra, nhiệt độ tăng lên không ít.  

- Tiểu tử, ngươi lớn mật, dám động thủ với lão nhân gia ta!  

Lão giả nhỏ gầy lập tức quát lên, không gian chấn động dữ dội.  

- Thời gian áo nghĩa, không gian áo nghĩa.  

Lục Lâm Thiên kinh ngạc, chỉ trong nháy mắt này, Lục Lâm Thiên liền phát hiện lão giả đồng thời mang thời gian áo nghĩa và không gian áo nghĩa, thời gian áo nghĩa và không gian áo nghĩa chính là một trong bốn áo nghĩa kỳ lạ, đồng thời người có cả hai loại rất không dễ dàng.  

Biết tu vị lão giả cường hãn, mà Lục Lâm Thiên vừa rồi dám ra tay, Lục Lâm Thiên nhìn ra lão giả suy yếu cực độ, bằng không cũng không bị Xích Linh Liệt Hỏa vây khốn.  

Lục Lâm Thiên lập tức phát động không gian hỏa diễm triệt tiêu tất cả chấn động đang sinh ra.  

- Thật sự là hổ xuống đồng bằng bị chó khinh, Phá Giới Cảnh nho nhỏ cũng dám động thủ với ta, nếu lúc trước, đừng nói ngươi là Phá Giới Cảnh nho nhỏ, cho dù là Niết Bàn Cảnh, lão nhân gia ta một cái tát cũng có thể chụp chết một đám, Tuyên Cổ Cảnh cũng phải cung kính trước mặt của ta.  

Thở dài thật sâu, lời nói bất đắc dĩ, thân ảnh lão giả nhỏ gầy lại xuất hiện, trên mặt mang theo bất đắc dĩ.  

- Còn Niết Bàn Cảnh, Tuyên Cổ Cảnh nữa chứ, ngươi khoác lác thật hay!  

Lục Lâm Thiên không tin tưởng, thực sự lợi hại như vậy, lão giả này sẽ không bị Xích Linh Liệt Hỏa làm bi thảm như thế, mà Xích Linh Liệt Hỏa vừa vặn lại bị thái cổ U Minh Viêm nuốt.  

Lục Lâm Thiên vừa dứt lời, linh hồn phân thân thái cổ U Minh Viêm run lên, hỏa diễm khủng bố cuồn cuộn, lúc này Lục Lâm Thiên cũng không muốn trì hoãn thời gian, bởi vì linh hồn phân thân thái cổ U Minh Viêm không cách nào trì hoãn thời gian thêm nữa.  

- Tiểu tử dừng tay, ngươi không muốn linh hồn phân thân nữa hay sao?  

Lão giả nhìn thấy Lục Lâm Thiên còn muốn động thủ, lập tức tựu hét lớn một tiếng, nói:  

- Ngươi không thể động thủ, tình huống của ngươi, ngươi hiểu rõ nhất, lại nói thân thể lão nhân gia ta suy yếu tới cực hạn, nếu ngươi tiếp tục hành hạ ta, ta thật sự gãy trong ra tay với tiểu tử ngươi, Xích Linh Liệt Hỏa suốt năm mươi vạn năm qua vẫn không làm gì được ta, ta cũng không muốn chết oan uổng trong tay tiểu tử ngươi đâu.  

Lục Lâm Thiên nghe xong rất đề phòng, bởi vì lão giả này vừa nhìn đã biết rõ tình huống Xích Linh Liệt Hỏa trong người của hắn.  

- Tiểu tử, ngươi đề phòng ta làm gì vậy, ta tân tân khổ khổ tốn hơn năm mươi vạn năm, tốn vô số tâm huyết, táng gia bại sản mới biến Xích Linh Liệt Hỏa thành như vậy, hỗn tiểu tử ngươi trực tiếp chiếm được chỗ tốt lớn như vậy, không cảm kích ta thì thôi, ngươi còn động thủ với ta, thật sự là vong ân phụ nghĩa mà.  

Nhìn thấy thần sắc Lục Lâm Thiên trầm tư, lão giả nhỏ gầy mắng to, hình như Lục Lâm Thiên thật sự thiếu nợ hắn rất lớn.  

- Nếu như không có ta, ngươi còn không thể đi ra, sớm muộn gì cũng sẽ bị Xích Linh Liệt Hỏa luyện hóa, tính toán ra vẫn là ta cứu ngươi.  

Ánh mắt Lục Lâm Thiên nhảy lên, từ trong miệng Xích Linh Liệt Hỏa hắn hiểu một ít tình huống, Lục Lâm Thiên có thể đưa ra phán đoán đại khái, lúc trước Xích Linh Liệt Hỏa nhất định luyện hóa linh hồn lão giả, mà lão giả vẫn bị vây trong xương cốt.  

- Chuyện này...  

Ánh mắt lão giả chấn động vài lần, phất phất tay, nhìn Lục Lâm Thiên, nói:  

- Nếu ngươi không đến, cuối cùng có thể chiến thắng nhất định là ta, ngươi cho rằng Xích Linh Liệt Hỏa thật sự có thể làm gì được lão nhân gia ta hay sao, hắn cũng đã nỏ mạnh hết đà, bằng không cho dù linh hồn phân thân của ngươi cấp độ rất cao, cũng không thể làm gì Xích Linh Liệt Hỏa.  

Lục Lâm Thiên biến sắc, cũng không biết lão giả này nói là thật hay giả.  

- Ngươi cho rằng ta lão nhân gia lừa ngươi sao, ta có chút tin tưởng ngươi thật sự tới từ thế giới thổ dân, ngươi là thổ dân, chẳng lẽ ngươi không nhìn ra Xích Linh Liệt Hỏa đang ở cấp độ Tuyên Cổ Cảnh hay sao, nếu không phải lão nhân gia ta táng gia bại sản mài nó suốt năm mươi vạn năm, tiêu hao sạch sẽ thực lực của nó, tăng thêm linh hồn phân thân của ngươi cấp độ cao hơn nữa, trực tiếp ngăn chặn nó, lúc này mới có thể hấp thu, bằng không chỉ dựa vào cấp độ linh hồn phân chân cũng phải tan thành mây khói trước mặt nó mà thôi.  

Lão gia nhỏ gầy kích động, nhưng hắn thật sự táng gia bại sản đấy, không để ý tất cả mài Xích Linh Liệt Hỏa suốt năm mươi vạn năm, không nghĩ tới cuối cùng chỗ tốt lại bị thái điểu Phá Giới Cảnh đạt được, hiện tại thái điểu này còn muốn đối phó hắn, nhớ tới những chuyện này, lão giả khóc không ra nước mắt, tâm tính càng kích động hơn.  

- Cái gì, Xích Linh Liệt Hỏa là Tuyên Cổ Cảnh?  

Lục Lâm Thiên mới mặc kệ lão giả khóc không ra nước mắt hay kích động thế nào, chỉ là nghe được cấp độ Tuyên Cổ Cảnh thì run lên, linh vật trời sinh cấp độ Tuyên Cổ Cảnh, đây là khái niệm gì? Hắn chưa từng nghĩ tới...  

Bây giờ thiên hỏa của hắn lại thôn phệ linh vật trời sinh Tuyên Cổ Cảnh?  

- Ngươi cho rằng Xích Linh Liệt Hỏa không đạt tới cấp độ Tuyên Cổ Cảnh sẽ có khả năng biến ta thành bộ dáng nửa sống nửa chết này hay không, lần này lỗ lớn rồi, táng gia bại sản, tốn thời gian mấy chục vạn năm vẫn thất bại.  

Tâm tình kích động của lão giả ổn định hơn trước, trong ánh mắt mang theo cảm khái thật sâu.  

Nhìn bộ dáng kích động của lão giả, nội tâm Lục Lâm Thiên chấn động không nhỏ, đến bây giờ, trong nội tâm hắn vẫn khó phân biệt lão giả nói thật hay giả, trải qua nhiều việc, Lục Lâm Thiên không dễ tin người.  

Xùy.  

Đột nhiên linh hồn phân thân thái cổ U Minh Viêm trong người hắn run lên, khí tức của nó bắt đầu ổn định lại.  

- Tốt một chút rồi, nhớ kỹ, về sau ngàn vạn không thể cho linh hồn bổn nguyên của nó có chút cơ hội nào, cấp độ linh hồn phân thân của ngươi rất cao, ngay cả ta cũng nhìn không thấu, hoặc là kết quả của thế giới thổ dân các ngươi cấp độ rất cao, nhưng tu vị lại quá thấp, không thể ngăn chặn linh hồn bổn nguyên của Xích Linh Liệt Hỏa.  

Lục Lâm Thiên tuy bán tín bán nghi, hắn cũng nghe hiểu lão giả nói gì, chứng minh cái này nhỏ gầy lão giả cũng không có lừa gạt hắn, đối với cái này nhỏ gầy lão giả, Lục Lâm Thiên cũng là có chút ít nhìn không thấu.  

- Không cần hoài nghi ta, ta không có tâm hại ngươi, thứ nhất, bởi vì trạng thái của ta hiện tại không thể nào làm gì được ngươi, linh hồn phân thân của ngươi dường như trời sinh có thể áp chế linh hồn, hiện tại linh hồn thể của ta rất khó chống lại.  

- Thứ hai, nếu ta đối phó ngươi, Xích Linh Liệt Hỏa sẽ có cơ hội, nếu hắn không có việc gì, ta sẽ thảm, ta đã biến nó thành bộ dáng như vậy, tên kia tuyệt đối sẽ không buông tha ta.  

Ánh mắt lão giả nặng nề, trừng mắt nói với Lục Lâm Thiên:  

- Lão nhân gia ta nói thật với ngươi, ngươi cũng có tiếp tục giày vò lão nhân gia ta nữa.