– Vũ Sư cửu trọng thì sao, Ôn Tước kia là Vũ Phách tam trọng nha.
Mọi người không khỏi kinh ngạc vì Lục Lâm Thiên đồng thời cũng lo lắng cho hắn. Ôn Tước kia chính là Vũ Phách tam trọng, chênh lệch giữa Vũ Phách và Vũ Sư quá lớn. Tới Vũ Phách tự nhiên sẽ biết được chênh lệch giữa Vũ Phách và Vũ Sư.
– Thanh Linh Khải Giáp.
Lục Lâm Thiên đưa mắt bình tĩnh nhìn chưởng ấn sắp đánh tới, căn bản không có ý tứ trốn tránh. Tâm niệm khẽ động đem Thanh Linh Khải Giáp bố trí quanh thân, thủ ấn co lại, tay phải xuất ra một quyền ấn phá không đem theo hỏa diễm hồng sắc nhàn nhạt trong nháy mắt nghênh tiếp đạo chưởng ấn của Ôn Tước.
– Nộ diễm quyền.
Hai đạo lực lượng hung hăng va chạm trên không trung. Lúc này không trung như gấp khúc lại, từng tiếng bạo tạc vang lên.
Ầm ầm ầm.
Quang hoa bắn ra bốn phía, tiếng bạo tạc không ngừng vang lên bên tai. Mà lúc này Lục Lâm Thiên bị dự chấn thối lui vài bước, khí huyết trong cơ thể nhộn nhạo, thế nhưng có Thanh Linh Khải Giáp cho nên cũng không có gì trở ngại.
Sắc mặt Ôn Tước khẽ biến, tuy rằng hắn chiếm thế thượng phong. Thế nhưng hắn có thể cảm giác được dưới lực lượng của đối phương không ngờ lại khiến tay hắn có chút tê dại. Mà thực lực của đối phương không ngờ đã tới Vũ Sư cửu trọng, một tân binh không ngờ lại là Vũ Sưu cửu trọng, loại thiên phú và thực lực như thế này quả thực khiến cho hắn ngoài ý muốn.
– Trời ạ, trên người Lục Lâm Thiên không ngờ còn có vũ kỹ phòng ngự.
Không ít trưởng lão và chấp sự ngoại môn sau khi nhìn thấy Thanh Linh Khải Giáp của Lục Lâm Thiên đều không nhịn được mà kinh hãi. Vũ kỹ phòng ngự nha, chính là thứ vô cùng thưa thớt, trong tông môn đệ tử thân truyền có vũ kỹ phòng ngự cũng tuyệt đối không có mấy ai.
– Vũ Sư cửu trọng, không tồi. Thế nhưng trước mặt Vũ Phách ngươi chỉ là một con kiến mà thôi.
Lạnh lùng cười một tiếng, hàn ý bắn ra, đồng thời thân thể Ôn Tước hóa thành một đạo huyễn ảnh, khi thân ảnh lần thứ hai xuất hiện không ngờ lại ở trước mặt Lục Lâm Thiên không xa, thủ ấn trong tay không ngừng biến hóa. Năm đạo kình phong thổ hệ gào thét mà tới, tiếp tục bao phủ toàn thân Lục Lâm Thiên.
– Phá Địa Chỉ.
Ôn Tước khẽ quát một tiếng, năm đạo kinh phong giống như đàn đứt đây tức thì bắn nhanh hơn.
Nhìn thấy Lục Lâm Thiên không ngờ lại có tốc độ nhanh như vậy trong mắt Ôn Tước xuất hiện hàn ý. Đồng thời trong tay đột nhiên xuất hiện một thanh trường kiếm. Trường kiếm này có chút kỳ lạ, nếu dài thêm một thước nữa mới giống kiếm, chí ít cũng giống phân nữa, hơn nữa thân kiếm cũng phồng lên không ít.
– Địa Liệt Kiếm.
Ôn Tước vừa quát xong kiếm quang tức thì bắn ra, một đạo kiếm quang bắn ra khiến cho không gian rung động tạo ra gợn sóng. Dương như không gian bị bổ ra một cái khe vô hình, chung quanh bị lực lượng cuồng bạo làm cho chấn động.
– Không nghĩ tới Ôn Tước này ngay cả Địa Liệt Kiếm cũng thi triển ra a.