Thân ảnh của Lục Lâm Thiên đứng trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư bao quát phía dưới, quần áo không gió mà tung bay khiến cho đám người phía dưới không nhịn được mà tim đập nhanh hơn vài phần.
Rống.
Thiên Sí Tuyết Sư lại tiếp tục rít gào, một cỗ uy áp vô hình khuếch tán ra không trung.Thiên Sí Tuyết SưDát dát.
Nham Điêu này tuy rằng cũng là yêu thú tam giai trung kỳ thế nhưng làm sao có thể chống lại khí tức vương giả trên người Thiên Sí Tuyết Sư. Huyết mạch trên người tức thì hỗn loạn khiến cho đầu Nham Điêu kia hoảng loạn kêu lên, thân thể run rẩy lùi về phía sau, mặc kệ đám người chấp pháp đội ra lệnh ra sao đều không dám tới gần.
Đầu Nham Điêu kia căn bản không dám chống lại, cũng không quan tâm tới mệnh lệnh của đám người chấp pháp đội, tức thì chạy trốn.
Dát Dát.
Hai đầu Nham Điêu còn lại lúc này cũng nhân cơ hội chạy trốn, ba đầu Nham Điêu nhanh chóng chạy đi. Lúc chạy trốn thân thể còn run run khiến cho thân thể đám chấp pháp đội trên lưng nó cũng lung lay theo.
– A…
Trong đó có mấy thành viên chấp pháp đội trực tiếp từ trên cao rơi xuống, bọn hắn hét thảm một tiếng rồi trực tiếp rơi xuống mặt đất.
Thiên Sí Tuyết Sư ở trên không trung không ngừng gào thét đuổi tới. Ba đầu Nham Điêu thì nhanh chóng chạy trốn, cảnh tượng này khiến cho đám người phía dưới ngây ra.
– Tiểu tử, Vân Dương Tông không phải địa phương để ngươi có thể tùy ý làm càn.
Lúc này có một thanh âm vang lên, đồng thời có một thân ảnh chợt xuất hiện trên bầu trời. Trong nháy mắt khi người này xuất hiện có một cỗ chân khí bạo phát, trong nháy mắt bao phủ không gian chung quanh Lục Lâm Thiên và Tuyết Sư, không những thế không gian giống như bị gấp khúc vậy.
Trong nháy mắt sát ý trong mắt người này bắn ra, một đạo chưởng ấn phá không trực tiếp đánh về phía Lục Lâm Thiên, lực lượng cuồng bạo phá không mà tới đem theo kình khí kinh thiên.
– Cường giả Vũ suất.
Sắc mặt Lục Lâm Thiên cả kinh, đối phương không ngờ lại có tu vi Vũ suất.
– Sử Vân Sinh, ngươi thật to gan, lui ra cho ta.
Ngay khi Lục Lâm Thiên còn đang kinh ngạc thì phía sau Lục Lâm Thiên vang lên một tiếng hét lớn, thanh âm như xuyên thấu không gian truyền đến tai mỗi người có mặt ở đây.
Phanh.
Lời nói còn chưa dứt trước người Lục Lâm Thiên đã có một đạo thân ảnh đánh một đạo chưởng ấn ra. Giữa không trung, năng lượng cuồng bạo va chạm với nhau phát ra tiếng nổ vang vô cùng nhỏ, một cỗ kình khí cường hãn nhanh chóng khuếch tán ra chung quanh, hóa thành năng lượng biến mất trong thiên địa.
Phanh.
Đồng thời, người trên không trung vừa mới công kích Lục Lâm Thiên trong nháy mắt thân thể bị một cỗ lực lượng cường hãn lấy đi tất cả sức lực, từ trên không trung rơi xuống mặt đất, vẻ mặt tái nhợt.
– Tham kiến Dương trưởng lão.
Đại hán nhìn thấy người này vẻ mặt tức thì kinh hãi, trong nháy mắt quỳ xuống hành lễ.