Lục Lâm Thiên quát lớn, lúc này đồ án đen trắng thái cực nhanh chóng xuất hiện dưới một đao này, lực lượng khủng bố bộc phát.
- Một đao thật mạnh!
Huyết Ưng, Nguyên Hạt... Rung động rất mạnh, một đao kinh khủng này quá mức rung động, không ngờ nó dẫn động thiên uy.
Ngay cả hỏa diễm cự nhân cũng phải ghé mắt nhìn, tâm thần chấn động.
Tất cả chỉ diễn ra trong nháy mắt, trong hào quang sáng chói lóe lên, thiên uy khôn cùng trấn áp mọi thứ, đao này chém thẳng vào một quyền mà hỏa diễm cự nhân tấn công Nguyên Hạt.
Xoẹt.
Hào quang đen trắng bắn ra ngoài, hào quang chói mắt tỏa ra các hướng, lực lượng khủng bố giằng co nhau trong nháy mắt, lực lượng hủy diệt đảo qua, cánh tay hỏa diễm cự nhân rạn nứt, đao quang cắt qua một quyền này, quyền này cũng đổi hướng nện thẳng vào thân thể Lục Lâm Thiên.
Rống.
Hỏa viêm cự nhân cụt tay, thân hình lảo đảo lui ra xa, hắn nổi giận gầm lên một tiếng, dường cũng bị thừa nhận không ít ảnh hưởng.
Nhưng trong ánh mắt ngạc nhiên của nhiều người, hỏa diễm cự nhân ngưng tụ lại cánh tay giống như đúc, một đao của Lục Lâm Thiên không ảnh hưởng quá lớn tới hắn..
PHỤT.
Lục Lâm Thiên bị trúng một quyền rất nặng, miệng phun máu tươi.
Lục Lâm Thiên vốn chiến với Âm Hồn một trận, hắn tiêu hao hơn phân nửa, thi triển thủ đoạn công kích tiêu hao rất nhanh, thủ đoạn vừa dùng cũng tiêu hao rất lớn.
Lúc này đã sức cùng lực kiệt, Lục Lâm Thiên tăng thêm thương thế, tình huống không ổn, nguy cơ trước mặt.
- Một đao thật mạnh, lúc chiến đấu với Lục Linh hắn vẫn chưa dùng qua.
Huyết Ưng, Nguyên Hạt rất rung động, một đao vừa rồi quá rung động, không ngờ có thể dẫn động thiên uy.
Ánh mắt Lục Lâm Thiên ngưng trọng, sau khi đến Thương Khung chiến trường, hắn vẫn không quá mức vận dụng âm dương áo nghĩa, tránh mang tới phiền toái cho mình, đây là lúc trước khi rời khỏi thiên giới mật địa, Kỳ lão và lão giả thần bí nhắc nhở, vừa rồi vận dụng Âm Dương Phách Đao Quyết, không nghĩ tới không làm đối phương bị thương quá nhiều.
Hỏa diễm cự nhân thừa cơ hội không có ai cả trở lập tức bắt thêm nhiều cường giả Tuyên Cổ Cảnh thôn phệ.
- Ah...
Không ít Tuyên Cổ Cảnh sơ giai và trung giai của Lang Linh nhất tộc cùng Phệ Hồn nhất tộc bị bắt đi, bị hỏa diễm cự nhân thôn phệ..
Âm Hồn lui nhanh, bản thân hắn đã khó bảo toàn, những người khác chết sống hắn không quan tâm.
Trong khoảng thời gian ngắn, chỉ trong mấy hô hấp, trừ Âm Hồn ra, tất cả Phệ Hồn nhất tộc và Lang Linh nhất tộc đều bị hỏa diễm cự nhân thôn phệ.
Huyết Ưng, Xích Xà, Hổ Sư, Cát Bạch Mị, Phong Hỏa, Băng Thiên Lý sợ hãi sắc mặt tái nhợt, yết hầu rung động, vô cùng sợ hãi kết cục của mình..
Lục Lâm Thiên thu Huyết Lục vào trong cơ thể, nhìn hỏa diễm cự nhân trước mặt, ánh mắt ngưng trọng, nói:
- Tên này tiêu hao không còn gì cả, hắn đang lợi dụng Thiên Huyền Tinh Thần Diễm thôn phệ người khác khôi phục mà thôi.
- Lục phó thống, chúng ta dữ nhiều lành ít, không có lựa chọn nào khác, Thiên Huyền Tinh Thần Diễm còn có thể khắc chế linh hồn, ta dùng Hồn Anh tự bạo, không biết có thể phá vỡ không gian này không, nếu như có thể, ngươi mang người Thái Hoàng thế giới cùng trốn ra ngoài đi.
Nguyên Hạt nói với Lục Lâm Thiên.
- Nguyên Hạt đại nhân.
Xích Xà và các cường giả Thái Hoàng thế giới khác đều nhìn Nguyên Hạt.
Lục Lâm Thiên nhìn qua Nguyên Hạt, trong nội tâm cũng chấn động, Nguyên Hạt này đúng là hán tử tốt, nói:
- Không cần thiết, giao cho ta đi, có lẽ cũng tới lúc rồi.
- Nguyên Hạt giúp ta, chúng ta liên thủ mới có hi vọng.
Trong nháy mắt ngắn ngủi, hỏa diễm đang quét qua Âm Hồn, Âm Hồn toàn lực phóng thích khí đen âm hàn ngập trời, vô số đầu quỷ dữ tợn lao ra, cuối cùng bị hỏa diễm cự nhân đốt sạch sẽ.
- Tới đây!
Hỏa diễm cự nhân cúi đầu xuống hút một hơi thật mạnh, hắn hút khói đen và khí hàn băng và cả Âm Hồn vào miệng của mình.
Ầm ầm.
Nhưng cho dù Âm Hồn giãy dụa như thế nào đều không cách nào thoát thân, không gian chấn động không nhỏ.
Trong mắt Âm Hồn đầy sợ hãi, hắn có tu vị Tuyên Cổ Cảnh cao giai nhưng rất sợ chết, hắn không ngừng cầu cứu Nguyên Hạt, cũng không biết Nguyên Hạt lúc này cũng không có năng lực cứu hắn.
- Nguyên Hạt giúp ta, chư vị cứu ta.
- Có lẽ cũng đã tới lúc rồi, liều mạng thôi.
Trong nháy mắt này, Lục Lâm Thiên hành động, hai mắt bắn ra tinh quang khϊếp người, trên thân hổ của hắn lúc này mọc ra đôi cánh rực rỡ, đôi cánh này sinh ra âm thanh rất vui tai.
Xoẹt!
Khí tức từ đôi cánh tỏa ra làm Nguyên Hạt, Huyết Ưng, Băng Thiên Lý đều nhìn thẳng vào Lục Lâm Thiên..
Trong nháy mắt trên thân hổ Lục Lâm Thiên xuất hiện hào quang rất ưu mỹ, cánh chim bằng kim loại mở ra, lông vũ tầng tầng lớp lớp, chặt chẽ tương liên, đôi canh rực rỡ vô cùng mê người..
- Âm Hồn cẩn thận, ta đến giúp ngươi.
Trong thời gian ngắn, Lục Lâm Thiên hét lớn một tiếng, đôi cánh hoạt động, lông vũ hơi chấn động, lập tức tiếng sấm sét rền vang cả sơn hà.
Xoẹt.
Hai cánh chấn động, hư không run rẩy, giữa không trung có vô số vết nứt không gian tỏa ra, không gian bị phá hủy, thời gian áo nghĩa không gian áo nghĩa lan tỏa khắp thiên địa.
Ầm ầm.
- PHÁ...
Lục Lâm Thiên vỗ cánh, không gian chung quanh sinh ra không ít khe hở, cả phiến hư không này chấn động rất mạnh, thân ảnh của hắn phá vòng vây lao đi, hắn nhanh chóng cứu lấy Âm Hồn trước khi bị hỏa diễm cự nhân hấp thu.
- Tại sao lại mạnh như thế?
Nhìn tình cảnh trước mặt, đám người Huyết Ưng, Hổ Sư đều ngây ngốc, ngay cả Âm Hồn bị Lục Lâm Thiên cứu ra cũng khϊếp sợ, khϊếp sợ thực lực Lục Lâm Thiên vì sao đột nhiên mạnh như thế, cũng kinh ngạc dĩ nhiên là Lục Lâm Thiên ra tay cứu hắn.
- Thông linh bảo khí, dĩ nhiên là thông linh bảo khí thời gian không gian áo nghĩa.
Hỏa diễm cự nhân ngây ngốc nhìn qua đôi cánh rực rỡ sau lưng lưng hổ của Lục Lâm Thiên, ánh mắt chấn động.
- Thông linh bảo khí.
Nghe vậy, hỏa diễm cự nhân nói một câu, hắn tham lam nhìn qua thông linh bảo khí của Lục Lâm Thiên.
Thông linh bảo khí, tất cả mọi người biết rõ nó đại biểu cho cái gì.
- Thông linh bảo khí.
Âm Hồn bị Lục Lâm Thiên đặt xuống, ánh mắt Âm Hồn nhìn qua hai cánh kia, uy năng này tuyệt đối không phải áo nghĩa linh khí có khả năng so sánh, áo nghĩa linh khí đỉnh phong cũng không thể sánh bằng.