Vũ kỹ Huyền cấp này chỉ là sơ giai thế nhưng độ khó khi tu luyện nó so với vũ kỹ Hoàng cấp quả thực chính là một thứ trên trời một thứ dưới đất.
– Không ngờ lại có có phương pháp tu luyện như thế này.
Lục Lâm Thiên sợ hãi than, từ trong cỗ tin tức kia Lục Lâm Thiên biết được phương pháp tu luyện của Phù Quang Lược Ảnh, trong đó có nói muốn tu luyện được Phù Quang Lược Ảnh thì trước tiên phải đả thông kinh mạch dưới hai chân.
Trên hai chân theo Lục Lâm Thiên biết có sáu đại kinh mạch còn có hơn sáu mươi tiểu mạch. Những kinh mạch này nối với gan, lá lách, dạ dày, thận, lục phủ ngũ tạng, đồng thời kết nối với huyết mạch và kinh mạch toàn thân. Muốn đả thông được tất cả là một chuyện không hề dễ dàng.
Mà điều quan trọng chính là muốn học được thì phải đả thông huyệt Dũng Tuyền dưới lòng bàn chân. Sau đó đem những kinh mạch chung quanh đả thông. Sau khi đả thông những kinh mạch này chân khí di chuyển qua huyệt Dũng Tuyền ở dưới bàn chân hình thành một vòng xoáy, đây mới là căn bản của Phù Quang Lược Ảnh. Sau khi đả thông kinh mạch, chân khí từ dưới chân thoát ra, dòng xoáy thôi động thân thể, tới lúc đó tốc độ của hắn không thể nghi ngờ sẽ bước lên một tầm cao mới.
Dựa vào tin tức trong ngọc giản, tốc độ của Phù Quan Lược Ảnh, khi thi triển nhanh nhất tốc độ có thể bằng tốc độ ánh sáng, vô cùng kinh khủng đấy.
– Tu luyện!
Trong mắt Lục Lâm Thiên hiện lên sự kiên nghị. Tuy rằng thân pháp Phù Quang Lược Ảnh khó tu luyện, thế nhưng ngay cả linh kỹ Huyền cấp sơ giai hắn cũng có thể tu luyện thành công, lẽ nào Phù Quang Lược Ảnh lẽ nào bản thân hắn lại không thể tu luyện được? Hắn không tin mình không thể tu luyện thành công.
Lúc này hắn đã là Vũ Phách nhị trọng, Lục Lâm Thiên lại không khỏi nghĩ tới Đao Hồn kỹ trên người mình. Cho tới hiện tại hắn chỉ có thể thi triển nhất trọng Đao Hồn trảm trong Đao Hồn kỹ mà thôi. Hiện tại không biết hắn có thể thi triển ra nhị trọng Đao Hồn quang nhận hay không? Nếu như có thể thi triển ra đệ nhị trọng vậy thì thực lực của hắn sẽ tăng lên một mảng lớn.
Khoanh chân ngồi xuống, Lục Lâm Thiên bắt đầu thử đả thông kinh mạch trên chân mình. Trước tiên phải đả thông huyệt Dũng Tuyền, ngưng thần tĩnh khí, thu hồi tạp niệm. Tâm thần Lục Lâm Thiên từ từ chìm vào trạng thái tu luyện.
Khống chế chân khí từ trong đan điền chạy tới kinh mạch dưới chân, không ngừng ôn nhuận kinh mạch dưới chân, đây là một quá trình cần nhẫn nại, cũng may Lục Lâm Thiên không phải là người không có tính kiên trì. Mà kinh mạch trong thân thể của Lục Lâm Thiên hiện tại đã sớm được rèn luyện tới mức độ vô cùng chắn chắn. Lúc này muốn đả thông kinh mạch dưới chân cũng giảm bớt cho Lục Lâm Thiên không ít phiền toái.
Đối với một tu luyện giả bình thường muốn đả thông kinh mạch chính là một cửa ải vô cùng khó khăn, không ít người tại thời điểm này phải mất ba đến năm năm cũng là chuyện bình thường.
Thời gian chậm rãi trôi qua, Tiểu Long, Thiên Sí Tuyết Sư, Huyết Tích Dịch đều ở chung quanh hộ pháp cho hắn. Ba ngày sau, Lục Lâm Thiên mới mở mắt ra, tinh quang trong mắt chợt lóe.
– Dường như so với trong tưởng tượng của mình dễ hơn không ít.
Khóe miệng hắn khẽ nở nụ cười, Lục Lâm Thiên lẩm bẩm nói. Trong ba ngày vừa qua hắn đã đả thông kinh mạch trên chân, tốc độ cực kỳ nhanh, Lục Lâm Thiên đối với độ dẻo dai của kinh mạch trong cơ thể hắn cũng vô cùng bất ngờ, bởi vì quá trình đả thông kinh mạch dưới chân đều vô cùng thuận lớn.
– Tiếp tục, ta không tin không khuất phục được ngươi.
Tiếp tục ngã xuống, tiếp tục luyện tập, trên ngọn núi kia, thân ảnh màu xanh đang chìm đắm trong tu luyện.
Dưới sự mong chờ của không ít đệ tử, ngày đầu tháng rốt cuộc cũng đã tới. Bình thường quyết chiến trên Địa Long đỉnh nhiều nhất cũng chỉ có trên dưới hai trăm đệ tử thân truyền có mặt mà thôi. Thế nhưng sáng sớm ngày hôm nay lại có tới gần bốn, năm trăm đệ tử thân truyền tới Địa Long đỉnh.
Trong Vân Dương Tông, đệ tử thân truyền trẻ tuổi cũng chỉ có bốn năm trăm người mà thôi. Chỉ có một số ít đệ tử thân truyền còn chưa tới, những đệ tử thân truyền còn lại lúc này đều tới Địa Long Đỉnh rồi. Không hề nghi ngờ, phân nửa mọi người tới đây đều vì hai người Lục Lâm Thiên và Lý Đạt Giang mà tới. Hai người này đánh một trận khiến cho mọi người mong đợi mấy tháng, mà hiện tại rốt cuộc đã tới ngày lên đài.
Ngoại trừ thân truyền đệ tử ra, ngày hôm nay trên Địa Long đỉnh còn có không ít đệ tử lâu năm của Vân Dương Tông cũng tới. Đệ tử lâu năm tuy rằng địa vị không bằng đệ tử thân truyền, thế nhưng tốt xấu gì cũng là nửa lão nhân của Vân Dương Tông, địa vị trong tông môn so với tân đệ tử cao hơn không ít, nếu như hộ pháp đồng ý, bọn họ cũng có thể lên Địa Long đỉnh.
Mà sáng sớm ngày hôm nay, trên Địa Long đỉnh đã có hơn hai nghìn đệ tử lâu năm tiến tới Địa Long đỉnh. Diện tích của Địa Long đỉnh vô cùng lớn, cho dù có hai vạn người tụ tập cũng vẫn đủ. Vì vậy lúc này tuy rằng có thêm hai nghìn người thế nhưng vẫn không cảm thấy chật chội.
– Mau nhìn, đó là Phách Đao Long Tam, Phách Đao Long Tam cũng tới.
– Không ngờ tên này cũng tới. Hắn bài danh thứ sáu trên Long bảng, xem ra trận đấu của Lục Lâm Thiên và Lý Đạt Giang cũng làm hắn hiếu kỳ.
– Các ngươi mau nhìn kìa, đâu chỉ là Phách Đao Long Tam, bên người hắn còn có một người nữa, chính nữ nhân bài danh thứ bảy trên Long bảng, quá kinh khủng nha.