– Không nhớ rõ nữa. Địa phương này đã bị nhân loại phong ấn, không có ngày đêm. Thế nhưng từ lúc ta sinh ra cho tới bây giờ đã tới ba ngàn năm rồi.
Thủy Hỏa Yêu Giao nói.
– Ba ngàn năm sao?
Lục Lâm Thiên hít sâu một hơi. Không phải là ba trăm năm nha, mà là ba ngàn năm.
– Ba ngàn năm tại sao thực lực của ngươi vẫn chỉ là Ngũ giai sơ kỳ?
Kinh ngạc qua đi, Lục Lâm Thiên lại nghi hoặc hỏi. Yêu thú sống ba ngàn năm đều kinh khủng tới mức nào. Thế nhưng đầu Thủy Hỏa Yêu Giao này mới là ngũ giai sơ giai, tuy rằng thực lực không tồi, thế nhưng so với thời gian ba ngàn năm lại quá kém, khiến cho Lục Lâm Thiên nghi hoặc không thôi.
– Lâm Thiên, mật địa này bị phong ấn cho nên yêu thú không thể hấp thu linh khí thiên địa tu luyện, vì vậy tốc độ tu luyện cực kỳ chậm chạm, thậm chí có thể nói là không thể tu luyện.
Thúy Ngọc không nghe được Lục Lâm Thiên và Tiểu Long nói chuyện, thế nhưng lại nghe được hắn và Thủy Hỏa Yêu Giao này nói.
– Không sai, địa phương quỷ quái này không có năng lượng thiên địa cho nên chúng ta không thể tu luyện cho nên tiến cảnh vô cùng chậm chạm. Thế nhưng đồng thời có thể kéo dài thọ mệnh của chúng ta. Nếu không phải mỗi ba năm thánh quả phát ra năng lượng cho chúng ta tu luyện thì những yêu thú ở đây đều không thể tu luyện được.
– Nơi này yêu thú tổng cộng có bao nhiêu? Đẳng cấp Ngũ giai là bao nhiêu?
Lục Lâm Thiên hỏi Thủy Hỏa Yêu Giao.
– Bởi vì nguyên do không thể tu luyện cho nên yêu thú nơi này không ít, chừng vạn đầu, thế nhưng tốc độ tu luyện chậm chạp, yêu thú tới tứ giai đỉnh nhiều nhất chỉ có một trăm đầu. Tới ngũ giai, ngoài ta ra còn có ba đầu khác. Một tên sơ giai giống như ta. Một đầu trung giai và một đầu hậu kỳ mà thôi.