Một thanh âm nũng nịu rơi vào trong tai Lục Lâm Thiên, nghe thấy thanh âm này da đầu Lục Lâm Thiên có chút tê dại.
– Hồng Lăng, sao nàng lại tới đây.
Lục Lâm Thiên nhanh chóng ngồi dậy, nhìn thân ảnh màu xanh trước mặt, mái tóc dài được búi về phía sau, nhìn nữ tử trước mặt này trong lòng hắn không khỏi lo lắng, nữ nhân điêu ngoa này đến đây tuyệt đối không phải chuyện tốt.
– Lẽ nào ta không thể đến đây sao?
Trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du, Vân Hồng Lăng trực tiếp ngồi bên cạnh Lục Lâm Thiên. Một mùi hương nhàn nhạt tràn ra khiến cho Lục Lâm Thiên ngây người, mùi hương này quả thực vô cùng thơm.
– Đương nhiên không phải.
Lục Lâm Thiên vội vã nói, lúc này hắn cũng không dám đắc tội nữ nhân điêu ngoa này.
– Vài ngày nữa ngươi ứng chiến Khuất Đao Tuyệt, Lăng Phong, Long Tam, ngươi có nắm chắc không?
Vân Hồng Lăng nói.
– Hắc hắc, đến lúc đó mới biết được.
Lục Lâm Thiên cười hắc hắc nói, trong lòng đang suy nghĩ, hẳn là không thành vấn đề.
– Ta hỏi cha ta chuyện đại hội Tam tông Tứ môn, cha ta cố ý hỏi tới ngươi, dường như là có ý định để ngươi tham gia, ngươi phải biểu hiện cho tốt.
VÂn Hồng Lăng nói.
– Tông chủ muốn ta tham gia đại hội Tam tông Tứ môn sao?
Lục Lâm Thiên nhíu mày nói.
– Dường như cha ta có ý như vậy. Vừa rồi còn hỏi không ít chuyện của ngươi.