– Dưới tình huống dùng toàn lực, Phách Đao Long Tam chỉ cần một chiêu đã thua, Lục Lâm Thiên này quả thực quá kinh khủng.
Trong các đệ tử vây xem lúc này truyền đến tiếng than sợ hãi.
– Lục Lâm Thiên, ta thua.
Nhìn Lục Lâm Thiên, Phách Đao Long Tam giơ tay lau vết máu nơi khóe miệng nói. Ánh mắt nhìn Lục Lâm Thiên lúc này vô cùng kinh ngạc. Hắn không hiểu vì sao, một kích toàn lực của hắn vốn sẽ đánh bại Lục Lâm Thiên, thế nhưng thật không ngờ một chiêu của đối phương hắn cũng không tiếp được.
– Ngươi rất mạnh, nếu không phải vũ kỹ phòng ngự của ta có chút hơn người, ta muốn thắng ngươi cũng không dễ dàng như vậy.
Lục Lâm Thiên nói, có thể thắng được Long Tam này đều là do công lao của Thanh Linh Khải Giáp, nếu không phải có lực phòng ngự cường hãn của nó hắn cũng không dám xuất thủ như vậy.
– Thắng là thắng, ngươi cũng không cần giữ mặt mũi cho ta. Sau này Phách Đao Long Tam ta tùy ý để ngươi sai khiến, ta nói chuyện cực kỳ giữ lời.
Phách Đao Long Tam cắn răng nói.
– Nói quá lời rồi, sai khiến thì không dám. Ngươi thua, dưới chân núi có một tiểu điếm trong đó có chút rượu nhạt uống cũng không tệ lắm, hôm nay ngươi mười ta uống rượu là được.
Lục Lâm Thiên lạnh nhạt nói, đặt cược hoàn toàn là vui đùa mà thôi. Nếu như hắn thực sự sai bảo Phách Đao Long Tam này sẽ không biết đắc tội với bao nhiêu người, người thứ nhất chính là sư phụ của Phách Đao Long Tam.
– Được, chiều hôm nay không say không về. Long Tam ta ban đầu nhìn ngươi kiêu ngạo có chút không vừa mắt, hiện tại ngươi cũng khiến ta cảm thấy thuận mắt. So với tên Lăng Phong thối kia còn thuận mắt hơn.
Phách Đao Long Tam nhìn Lục Lâm Thiên nói:
– Long Tam ta quyết định rồi. Ngươi là bằng hữu của ta, sau này nếu có việc gì cần giúp, không nói những lời vô ích như lên núi đao xuống biển lửa, thế nhưng ta có thể cùng liều mạng với ngươi.
– Long Tam, ta có trêu chọc đến ngươi sao? Sao lại đổ lên đầu ta? Chưa thấy ai thua còn hài lòng như ngươi.
Phi Ưng Lăng Phong lớn tiếng nói.
– Hắc hắc.
Lục Lâm Thiên vuốt mũi cười hắc hắc. Loại hán tử như Phách Đao Long Tam này quả thực xứng đáng làm bằng hữu của hắn, đáng để kết giao.
– Long Tam, ngươi lui xuống đi, uống rượu cũng chừa cho ta một phần, thế nhưng phải chờ ta động thủ xong đã.
Thanh âm vừa dứt, một thân ảnh màu trắng rơi xuống bên người Phách Đao Long Tam. Khi đáp xuống đất không khiến cho hạt bụi nào bay lên, thế nhưng uy áp trong nháy mắt bắt đầu khuếch tán ra toàn bộ võ đài, khiến cho không gian dường như muốn đọng lại.
Những ánh mắt đều đổ dồn vào giữa sân, cái tên Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt trong đám đệ tử thân truyền không ai không biết, đứng ở vị trí thứ ba không ai có thể lay động. Trong mật địa lần thứ hai đột phá tới Vũ Tướng tam trọng, không ít người đều không ngừng suy đoán trong lòng, thực lực của Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt có thể đánh bại được Hàn Phong, thậm chí là Triệu Kình Hải. Dù sao lúc ở Vũ Tướng nhị trọng, thực lực Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt đã không kém bao nhiêu so với Hàn Phong cùng Triệu Kình Hải.
Mà Lục Lâm Thiên, sau khi tiến vào Vân Dương Tông vẫn là một nhân vật phong vân, trên Địa Long đỉnh chưa bao giờ bại. Vừa rồi lại liên tục đánh bại Phi Ưng Lăng Phong, Phách Đao Long Tam, hai đại cường giả, càng khiến cho danh tiếng hắn nổi lên. Thế nên lúc này cũng không có chuyện gì có thể so với trận đấu hấp dẫn của hai người này.
Hai người trong sân không có bất kỳ một động tác nào, bốn mắt nhìn nhau bắn ra chiến ý cuồn cuộn, một cỗ khí thế hùng hồn từ trong cơ thể chậm rãi tràn ra khiến cho một ít đệ tử có tu vi thấp có cảm giác hô hấp khó khăn.