Lúc này có ba đạo thân ảnh đáp xuống giữa năm mươi sáu người. Đều là cường giả của Thiên Kiếm môn, một người trưởng lão có tu vi Vũ Suất, tóc ngắn, y phục màu đỏ.
Hai người còn lại mặc trang phục màu trắng, tu vi dường như cũng tới Vũ Suất, hẳn là Vũ Suất nhị trọng hoặc nhất trọng.
Trong ba người, trong tay người hộ pháp Thiên Kiếm môn bên trái có một hộp ngọc chừng nửa thước, trên đỉnh có một cái lỗ to bằng nắm tay.
– Những đệ tử tham gia đại hội nghe đây. Trong đại hội có thể dùng toàn lực thế nhưng không được hạ sát thủ, cố ý giết người sẽ bị đánh chết. Về phần tiêu chuẩn quyết định sẽ có ta và những cường giả Tam tông Tứ môn làm trọng tài. Đối thủ chịu thua không được động thủ nữa. Một phương mất đi năng lực động thủ hoặc là chịu thua là thắng. Trong lúc đấu, không thể dùng yêu thú hộ thân hoặc là yêu thú tọa kỵ hỗ trợ. Đệ tử Vạn Thú Tông chỉ được phép gọi ra yêu thú bản mạng, những yêu thú khác không được triệu hồi, tất cả nghe rõ chưa?
Khi ánh mắt nhìn thấy thân ảnh xinh đẹp này, Lục Lâm Thiên khẽ nhướng mày. Hắn thật không ngờ tới, trận đầu của hắn lại gặp phải vũ giả tam hệ của Thiên Kiếm môn, mà lại là Nguyên Nhược Lan mà hắn nhìn không thấu.
Lúc này, Nguyên Nhược Lan dường như cũng không ngờ tới trận đầu sẽ đụng với vũ giả tam hệ khác cho nên cũng khẽ nhíu mày.
– Trưởng lão, chúng ta muốn đổi người.
Lúc này, khu vực cách đó vài trăm thước, có một thanh âm vang lên. Trong khu vực số bảy gần khu vực số tám có hai đệ tử gặp phải đồng môn, vì vậy chỉ có thể tìm số tám mà đổi.
Một hộ pháp của Thiên Kiếm môn trong nháy mắt chạy tới, sau khi nhìn ngọc giản của hai người lập tức nói với một người thanh niên:
– Ngươi đổi đối thủ ở khu vực số tám.
Một đạo thân ảnh lập tức xuất hiện ở khu vực số tám, khi đạo thân ảnh này xuất hiện trong tầm mắt Lục Lâm Thiên, Lục Lâm Thiên không khỏi nhướng mày, người này không phải là ai khác mà chính là thanh niên mặc bạch y của Vạn Thú Tông, quả thực giống như oan gia ngõ hẹp.
Người thanh niên này cũng phát hiện ra đối thủ của mình là Lục Lâm Thiên, ánh mắt hiện lên vẻ lạnh lùng, không có một chút do dự nào, đi tới trước người Nguyên Nhược Lan, thay đổi vị trí cho Nguyên Nhược Lan.
Lông mi Nguyên Nhược Lan giãn ra, ánh mắt khẽ liếc về phía Lục Lâm Thiên một cái rồi rời khỏi khu vực số tám.
Đông.
Một tiếng chuông du dương vang lên, tức thì toàn bộ quảng trường lặng ngắt như tờ.
– Những đệ tử tham gia đại hội Tam tông Tứ môn, vòng thứ nhất ngày hôm nay chính thức bắt đầu.
Tiếng nói của Hồng Bào trưởng lão vừa dứt, nhất thời một đạo lưu quang trên quảng trường phóng lên trên không trung rồi nổ tung, tạo thành tiếng vang lớn.
Mà giờ phút này trên quảng trường rộng lớn, trong nháy mắt đồng thời có hơn mười đạo thân ảnh trong nháy mắt giao thủ với nhau không chút khách khí. Chân khí đột nhiên bùng lên, trong nháy mắt âm bạo vang lên, cảnh tượng vô cùng đồ sộ khiến cho khán giả phía dưới nhiệt huyết sôi trào.
Mọi người giao thủ không có một chút khách khí nào, tuy rằng không phải cuộc chiến sinh tử, thế nhưng lại quan hệ tới việc có được một bộ vũ kỹ cấp Huyền sơ giai, đối với mọi người mà nói cũng có lực mê hoặc lớn. Mà lúc này không chỉ có vũ kỹ cấp Huyền sơ giai mà còn danh tiếng, trận đầu đã bị thua, ai cũng không muốn như vậy.
– Tiểu tử, ta nói rồi, đừng đụng phải ta trên đại hội Tam tông Tứ môn, xem ra ngay cả ông trời cũng không giúp ngươi, hôm nay ta sẽ cho ngươi biết sự lợi hại của ta.
Thanh niên mặc bạch y lạnh lùng cười lên một tiếng, nhìn chằm chằm vào Lục Lâm Thiên.