Sắc mặt Vân Hồng Lăng có chút tái nhợt, sau khi biết thực lực của Nguyên Nhược Lan và Lăng Thanh kia nàng vô cùng lo lắng cho Lục Lâm Thiên.
– Lâm Thiên, cố gắng là được rồi.
Lục Vô Song khẽ nói, tuy rằng biết Lục Lâm Thiên là Linh vũ song tu, thế nhưng đối với con bài chưa lật của Lục Lâm Thiên nàng cũng không biết nhiều lắm.
Trên khán đài, những đệ tử khác của Tam tông Tứ môn lúc này không ít người đều nhìn về phía Lục Lâm Thiên và Nguyên Nhược Lan. Mà Nguyên Nhược Lan không thể nghi ngờ lúc này khiến cho mọi người sùng bái cuồng nhiệt. Vũ Tướng thất trọng, vũ giả tứ hệ, trong thế hệ trẻ tuổi ai có thể là địch thủ của nàng được chứ.
Đại hội vẫn còn đang chuẩn bị, trên vũ đài còn có không ít đệ tử Thiên Kiếm môn đang bận rộn. Mà lúc này bốn phía chung quanh vô cùng tấp nập, vốn chỉ có thể dung nạp được trăm vạn người nhưng lúc này lại tới một trăm hai mươi vạn, tuy rằng chật chội. Thế nhưng không có ai cảm giác khó chịu mà lại vô cùng kích động và chờ mong.
Chật chội, tiếng nói ầm ĩ không ngừng vang lên bên tai mọi người. Cảm nhận được bầu không khí sôi động này mỗi người đều không tự chủ được mà bị lây theo hòa vào không khí này.
Trên võ trường, Nguyên Nhược Lan trên đài mặc bộ y phục màu tím khiến cho mọi người không khỏi ghé mắt nhìn qua. Thực lực kinh khủng lại là vũ giả tứ hệ khiến cho mọi người tặc lưỡi xuýt xoa không thôi.
Trong võ trường có không ít người hô lên tên Nguyên Nhược Lan, thỉnh thoảng cũng có âm thanh ủng hộ Lăng Thanh. Về phần Lục Lâm Thiên trong tiếng gọi ầm ĩ này đã không nghe thấy gì. Tới ngày hôm nay Lục Lâm Thiên vốn là một đầu hắc mã trong đại hội Tam tông Tứ môn thế nhưng bởi vì Nguyên Nhược Lan và Lăng Thanh biểu hiện cường hãn cho nên nhanh chóng bị chèn ép.
Mọi người đều biết Lục Lâm Thiên bất phàm, cũng biết Lục Lâm Thiên rất mạnh, có thể tham dự đại hội Tam tông Tứ môn đều là kẻ mạnh. Thế nhưng trong kẻ mạnh còn có kẻ manh hơn. So với Nguyên Nhược La và Lăng Thanh thì Lục Lâm Thiên lại kém hơn một ít. Chí ít cho tới hiện tại thực lực của Lục Lâm Thiên so với hai người kia yếu hơn nhiều.
– Lão đại, xem ra hôm nay cũng không có ai coi trọng huynh. Có mỗi đệ tốt với huynh mà thôi.
Tiểu Long cảm nhận bầu không khí chung quanh, lúc lắc cái đầu nói.
– Ha ha, lão đại của đệ tuyệt đối sẽ không để cho đệ phải mất mặt.
Lục Lâm Thiên cười ha hả, vuốt ve đầu Tiểu Long.
Vân Khiếu Thiên đáp. Tuy rằng trong lòng hắn hiện tại không cho rằng Lục Lâm Thiên có bao nhiêu hy vọng, thế nhưng hắn thân là Tông chủ, cũng không thể khiến cho đệ tử mình nhụt chí được.