– Tham kiến tông chủ, tham kiến chư vị trưởng môn. Lục Lâm Thiên đi tới khán đài hành lễ với đám người Vân Khiếu Thiên, lại nói với Cổ Kiếm Phong. – Cổ chưởng môn, bởi vì gấp gáp cho nên tự ý dùng yêu thú phi hành trong thành, mong chưởng môn lượng thứ. – Không sao. Nhanh lên đài đi. Cổ Kiếm Phong nói. Trong thành tuy rằng không cho cưỡi yêu thú phi hành. Thế nhưng chỉ giới hạn với người bình thường mà thôi, cũng không phải là chuyện lớn gì. Nhìn thấy Lục Lâm Thiên khiêm tốn lễ độ như vậy cũng không cảm thấy khó chịu chút nào. – Lục Lâm Thiên, hôm nay ngươi phải cố gắng lấy được thứ nhất. Không để Lăng Thanh kia nắm lấy. Vân Khiếu Thiên truyền âm nói với Lục Lâm Thiên. Lục Lâm Thiên đưa mắt nhìn về phía Vân Khiếu Thiên, không đáp lại. Trước mặt cường giả nếu như hắn thi triển truyền âm thuật rất dễ dàng bị những cường giả này trực tiếp phát hiện ra. Truyền âm thuật cũng không phải quá an toàn, nếu như có nhiều cường giả thực lực hơn xa người thi triển ở cạnh, truyền âm thuật này cũng mất đi hiệu quả. – Yên tâm, điều kiện của ngươi ta sẽ đáp ứng. Vân Khiếu Thiên tiếp tục truyền âm cho Lục Lâm Thiên. Ánh mắt nhìn Lục Lâm Thiên dường như biết hắn đang suy nghĩ gì vậy. – Lục Lâm Thiên, ngươi khôi phục thế nào rồi? Âu Dương Huyền Anh của Địa Linh Tông hỏi Lục Lâm Thiên. Cảm giác khí tức trên người Lục Lâm Thiên lúc này cũng khiến cho nàng cảm thấy ngoài ý muốn, dường như không đáng ngại nữa. – Thưa Âu Dương Tông chủ, đệ tử đã không còn trở ngại gì quá lớn nữa. Lục Lâm Thiên thi lễ nói: – Đệ tử xin phép lên tham gia trận đấu. Vừa nói xong, thân thể Lục Lâm Thiên lập tức nhảy vào giữa sân, chân khí dưới chân xuất hiện, động tác nhẹ nhàng phiêu dật đã đáp xuống võ đài. – Lục Lâm Thiên, tới vừa lúc. Trận đấu cuối cùng này người thắng ngoài ngôi vị quán quân ra còn có thể lấy được từ các tông môn trong Tam tông Tứ môn một bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai. Khi tiếng chuông vang lên ngươi có thể bắt đầu. Nói xong, Hồng Bào trưởng lão lập tức lùi ra. Lúc này có không ít ánh mắt trên khán đài nhìn xuống hai người. Bọn họ là nhân vật phong vân trên đại lục Linh Vũ, thế nhưng bằng vào thực lực của bọn họ cũng không thể nhìn rõ xem trong hai người kia rốt cuộc ai sẽ chiến thắng, kết quả ngay cả bọn họ cũng không dự đoán được. Hai người này đều ẩn dấu quá sâu. Cuối cùng làm mọi người không thể phán đoán ra được gì. Không ít người cũng khẽ lắc đầu. Lục Lâm Thiên này ấn dấu sâu thì thôi ngay cả Lăng Thanh kia cũng một mực che dấu khiến cho bọn họ có cảm giác bí ẩn cùng nghi hoặc. Đông. Dưới sự chờ đợi của mọi người rốt cuộc tiếng chuông vang lên trong không trung. Tiếng chuông này chấm dứt tức thì trên Diễn võ trường yên ắng lại. Từng ánh mắt nóng bỏng nhìn về phía hai người giữa sân. Mọi người đều hiểu rõ, lúc này trận đấu quyết định cũng là đặc sắc nhất đại hội Tam tông Tứ môn sắp bắt đầu. Lục Lâm Thiên có thể tiếp tục thắng lợi hay không cũng khiến cho mọi người vô cùng mong chờ. Trong Diễn võ trường lúc này khi tiếng chuông vang lên, quanh thân Lục Lâm Thiên lập tức xuất hiện Thanh Linh Khải Giáp, một cỗ khí thế cường hãn lập tức khuếch tán trên không trung. Trận chiến cuối cùng này Lục Lâm Thiên cũng không có nắm chắc một tí nào cho nên trước tiên phải làm theo dự định ban đầu của mình. Trong nháy mắt chân khí trong cơ thể Lục Lâm Thiên tràn ra khiến cho không khí ba động, một đạo khí lưu như ẩn như hiện khuếch tán ra chung quanh rồi nhanh chóng biến mất. Điều khiến cho Lục Lâm Thiên bất ngờ chính là đối phương căn bản không thèm bắt chuyện, trong tay đột nhiên xuất hiện một thanh trường kiếm, trong nháy mắt thân ảnh dùng một tốc độ không gì sánh được lao thẳng đến, trường kiếm trong tay chém xuống mang theo hơi nước ngập tràn. Trong nháy mắt này, Lục Lâm Thiên thấy được ánh mắt của đối phương đang nhìn mình, ánh mắt như đang nhìn cừu nhân, mơ hồ lại có chút tức giận. Vòng xoáy dưới chân chợt lóe, Lục Lâm Thiên lúc này cũng rất muốn biết thực lực của đối phương mạnh thế nào. Ánh mắt hắn trầm xuống, quanh thân xuất hiện khí thế mạnh mẽ lao thẳng tới. Hai đạo thân ảnh nhanh chóng lao vào nhau, dưới vô số ánh mắt nhìn vào giống như lưu tinh va chạm khiến cho không gian gợn sóng. – Thiên Thủ Liệt Cương Ấn. Lục Lâm Thiên quát lên một tiếng, chưởng ấn cắt ngang không khí nhanh như thiểm điện, tạo thành một đám tàn ảnh phía sau, cuối cùng hội tụ lại một chỗ mang theo lực lượng cuồng bạo bổ về phía kiếm quang của đối phương. Phanh Phanh Phanh. Âm thanh bạo liệt vang lên, lực lượng mạnh mẽ trong nháy mắt khuếch tán trên đài cao. Sưu Sưu. Kình khí đầy rẫy trong không trung. Thân ảnh Lục Lâm Thiên như quỷ dị, Phù Quang Lược Ảnh được thi triển tới cực hạn, thân thể tạo thành một đạo tàn ảnh lần thứ hai đánh về người thanh niên gầy gò kia. Sưu Sưu. Một đám kiếm quang hình thành, tốc độ của người thanh niên kia cũng cực kỳ nhanh chóng, kiếm quang cắt ngang không gian rồi chắn trước người Lục Lâm Thiên. Lục Lâm Thiên tất nhiên biết tốc độ của mình vô cùng nhanh thế nhưng trong kiếm quang này hắn cũng cảm nhận được có một cỗ hấp lực vô cùng lớn khiến cho tốc độ của hắn trong nháy mắt chậm lại một chút, ngay sau đó một đạo kiếm quang đã đâm thẳng tới. – Đại Địa Cương Thuẫn. Sắc mặt đại biến, một chiếc hộ thuẫn được tạo từ năng lượng thổ hệ nhanh chóng chắn trước người Lục Lâm Thiên, năng lượng thổ hệ cuồng bạo nhanh chóng hội tụ khiến cho không gian rung động. Kịch. Kiếm quang đánh xuống, khí thế của kiếm quang trong nháy mắt bành trướng, giống như rồng bay trên trời trong nháy mắt phá hủy Đại Địa Cương Thuẫn mà Lục Lâm Thiên bố trí. Kiếm quang không có tán đi mà chỉ hơi đình trệ một chút rồi lập tức xẹt qua không gian, tạo thành một hình vòng cung trong không gian mang theo một cỗ kình phong bén nhọn bắn về phía ngực Lục Lâm Thiên. Cảm nhận được sự sắc bén của kình phong, vẻ mặt Lục Lâm Thiên trong nháy mắt trầm xuống. – Mộc Lao Gia Tỏa. Trong lúc hoảng sợ Lục Lâm Thiên lập tức triệu hồi mấy cái cọc từ trong không trung mang theo một cỗ khí tức hệ mộc đậm đặc, cuối cùng va chạm với đám kiếm quang kia. Âm thanh trầm thấp vang lên, kiếm quang xé rách không gian lúc này trong nháy mắt đem mấy cái cọc trong không gian đánh thành từng mảnh nhỏ, kình khí bạo phát, cuối cùng khuếch tán ra bốn phương tám hướng. Kình khí tiêu tán, một cỗ lực lượng mạnh mẽ trút xuống khiến cho Lục Lâm Thiên lảo đảo lui về phía sau, mỗi một bước chân hạ xuống đều khiến cho mặt đất in dấu chân của hắn. Khí huyết trong cơ thể cuồn cuộn khiến cho Lục Lâm Thiên lùi hơn mười bước mới đứng vững thân thể. Thực lực của đối phương cực kỳ cường hãn. Tới bây giờ Lục Lâm Thiên còn chưa thể phán đoán chuẩn xác thực lực của đối phương. Thực lực của đối phương so với hắn còn mạnh hơn rất nhiều. Sau khi ổn định thân thể, Lục Lâm Thiên đưa mắt nhìn chăm chú vào người thanh niên gầy gò kia, xem ra trận đấu bây giờ là trận đấu khó khăn nhất của hắn. – Vũ Tướng nhất trọng, vũ giả tứ hệ lẽ nào ngươi cho rằng mình rất giỏi sao?