Vẻ mặt Lục Lâm Thiên trầm xuống, cũng không có bao nhiêu kinh ngạc, lúc động thủ Lục Lâm Thiên đã nghi ngờ là Sử Vân Sinh, người có thực lực như vậy nếu như là người Triệu gia phái tới thì chỉ có một mình Sử Vân Sinh mà thôi.
– Quả đúng là người của Triệu gia.
Trong lòng Lục Lâm Thiên lạnh lẽo, hàn ý trong mắt bắn về phía Sử Vân Sinh. Triệu gia đối với hắn quả thực không chết không ngớt. Nếu như lúc này bên cạnh hắn không có Bạch Linh, hậu quả như thế nào không cần nói cũng biết.
Sử Vân Sinh lúc này đương nhiên không biết bởi vì Bạch Linh có tâm cảnh cực cao cho nên mới có thể biến hóa ra thân thể nhân loại trong thời gian ngắn.
– Tại sao lại tới ám sát ta? Ngươi không sợ chết sao? Nếu để cho ngươi chết dễ dàng thì tiện nghi cho ngươi quá rồi.
Nói xong, trong mắt Lục Lâm Thiên hiện lên vẻ châm chọc.
– Tam hộ pháp, là ngươi…
Vân Hồng Lăng, Lục Vô Song lúc này cũng vô cùng kinh hãi. Sau khi phục hồi tinh thần lại, hai nàng nhìn chằm chằm vào Sử Vân Sinh trên mặt đất, mi mắt giật giật vài cái.
– Lâm Thiên, Tam hộ pháp là đệ tử của Triệu trưởng lão, ta đoán, Triệu gia này sẽ đối phó với đệ.
Lục Vô Song nhíu mày nói.
– Triệu gia.
Hàn ý trong lòng Lục Lâm Thiên tràn ngập, nên nghĩ tới biện pháp đối phó với Triệu gia rồi.
Một lát sau, mọi người nhảy lên lưng Thiên Sí Tuyết Sư rồi xuất phát. Mà trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, hai nàng Lục Vô Song, Vân Hồng Lăng nhìn chăm chú vào thân ảnh tuyệt mỹ của Bạch Linh bên cạnh đều kinh hãi không ngớt.
– Các ngươi nhìn ta làm gì?
Bạch Linh cười nhẹ nói với hai nàng.
– Ngươi thật đẹp.
Vân Hồng Lăng trừng mắt nói:
– So với biểu tỷ Độc Cô Cảnh Văn của ta còn đẹp hơn.
– Thật không?
Bạch Linh mỉm cười nói:
– Hai người các ngươi cũng rất đẹp mà.
– Ngươi là Cửu Vĩ Yêu Hồ thất giai sao?
Vân Hồng Lăng lại hỏi, vốn nàng có cảm giác trên người Bạch Linh có một cỗ khí chất cách xa ngàn dặm cho nên hai nàng cũng có cảm giác xa cách. Lúc này Bạch Linh cười, nụ cười giống như ngọn gió xuân khiến cho hai nàng có cảm giác là lạ.
Lúc này hai nàng Lục Vô Song, Vân Hồng Lăng cũng mới biết được đầu yêu thú nhỏ luôn đi theo bên người Lục Lâm Thiên không ngờ lại mà một đầu Cửu Vĩ Yêu Hồ kinh khủng như vậy. Đối với Lục Lâm Thiên, hiện tại hai nàng đều nghĩ, bí mật trên người Lục Lâm Thiên vô cùng nhiều, mỗi một thứ hiện ra đều khiến cho hai nàng cảm thấy kinh ngạc hơn.
Lục Vô Song càng thêm kinh ngạc, đầu yêu thú nhỏ như chuột này trước đây thường hay ở trên vai nàng, quả thực nàng không ngờ tới, đầu yêu thú nho nhỏ kia lại là một yêu thú kinh khủng như vậy.
– Sau này gọi ta là Bạch Linh, ta thích tên này, ta chỉ có là yêu thú Lục giai trung kỳ mà thôi.
Hai nàng nhịn không được mà kinh ngạc, Bạch Linh lúc này so với Cửu Vĩ Yêu Hồ kinh khủng kia khác quá xa, cho dù ai nhìn thấy cũng kinh ngạc.
Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Lục Lâm Thiên khoanh chân ngồi xuống, trong mắt vẫn hiện lên hàn ý. Bây giờ bắt tay vào đối phó với Triệu gia có chút khó khăn, nếu như ở Cổ Vực hắn cũng không phải sợ. Thế nhưng lúc này cũng có chút phiền phức, thực lực bên người hắn dù sao cũng có hạn.
– Hồng Lăng, nàng có biết Triệu gia ngoài Triệu Vô Cực ra còn có ai có thực lực mạnh mẽ nữa không?
Lục Lâm Thiên nói với Vân Hồng Lăng.
– Ngoài Triệu Vô Cực, Triệu gia tổng cộng có ba Vũ Suất. Thực lực không kém.
– À, ta nhớ ra rồi, trong Vân Dương Tông ta có một vị Thái thượng trưởng lão quan hệ không cạn với Triệu gia, cho nên Triệu Vô Cực vẫn luôn làm càn, kiêu ngạo trong Vân Dương Tông như vậy.
Vân Hồng Lăng nói.
– Thái thượng trưởng lão sao?
Trong lòng Lục Lâm Thiên trầm xuống, như thế vượt quá sức tưởng tượng của hắn.
– Vị thái thượng trưởng lão kia là cường giả Linh Vương, địa vị trong Vân Dương Tông cực cao.