Lục Lâm Thiên đem từng đạo đao mang chém ra, tạo ra từng đường vòng cung, đao mang này mang theo tiếng đao minh như rồng ngâm, khí thế bàng bạc như vạn mã, khí thế vô cùng mạnh mẽ.
Chân khí thu lại, Lục Lâm Thiên nắm chặt thanh đao trong tay. Lúc này Lục Lâm Thiên có thể cảm giác được trong thân đao có một cỗ lực lượng kinh khủng đao lưu chuyển, cùng với chân khí của hắn phối hợp lẫn nhau, có thể nhanh chóng di chuyển, trong lúc mơ hồ, Lục Lâm Thiên dường như nghe thấy trong thân đao, có một cỗ lực lượng muốn bắn ra ngoài.
Ca ca.
Tiếng âm bạo không ngừng vang lên trên mặt đất, mặt đất trong sơn động đều là nham thạch, thế nhưng lúc này trên mặt đất bằng nham thạch xuất hiện vô số vết nứt, kéo ra ra giống như mạng nhện.
– Thanh đao này mới chỉ là Hoàng cấp mà thôi, chờ sau khi Vũ linh khí của ngươi đạt tới Địa cấp, lúc đó mới có thể mở ra không gian trong thân đan.
Nam thúc nói với Lục Lâm Thiên.
– Nam thúc, linh khí chỉ đên cấp độ Địa cấp mới có không gian riêng sao?
Lục Lâm Thiên hỏi.
– Không sai, mặc kệ là Vũ linh khí hay Hồn khí, nếu như muốn có không gian thì phải đạt tới Địa cấp, còn như Hoàng cấp và Huyền cấp, tuy rằng có thể biến hóa thế nhưng không thể có không gian.