Về phần Tam Thiên Lưu Vân Thủ chính là một trong những vũ kỹ thuộc tính Phong mà Vân Dương Tông vô cùng coi trọng, lấy tốc độ như quỷ mị làm trụ cột, tuy rằng là vũ kỹ Huyền cấp trung giai thế nhưng sau khi tu luyện thành công, lại phối hợp với Phù Quang Lược Ảnh của Vân Dương Tông thì uy lực có thể so với vũ kỹ Huyền cấp cao giai.
Đồng thời tu luyện ba bộ vũ kỹ Huyền cấp trung giai, một bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai chỉ sợ cũng chỉ có Lục Lâm Thiên mới dám làm như vậy. Nếu như đổi thành người khác, cũng chỉ có thể nhịn xuống mà thôi. Vũ Tướng tam trọng bình thường cũng chỉ dám tu luyện 1 lúc một bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai.
Ngay trong lúc Lục Lâm Thiên liều mạng tu luyện thì Lục Tiểu Bạch cũng không nhàn rỗi, tự bản thân hắn cũng tu luyện vũ kỹ. Lục Lâm Thiên đã cấp cho hắn hai bộ vũ kỹ thuộc tính hỏa Hoàng cấp cao giai và một bộ vũ kỹ thuộc tính hỏa Huyền cấp sơ giai.
Giá trị của ba bộ vũ kỹ này hiện tại Lục Tiểu Bạch đương nhiên hiểu rõ, hắn vô cùng kinh ngạc há hốc mồm nhìn vị công tử của mình, cái giá của ba bộ vũ kỹ này có lẽ đủ để mua Lục gia nha.
Cầm ba bộ vũ kỹ trong tay, một lúc lâu sau Lục Tiểu Bạch mới phục hồi tinh thần lại, khi trước hắn chỉ biết đi theo bên người công tử nhất định sẽ ngưu bức. Thế nhưng hiện giờ xem ra hắn rất may mắn. Chỉ là bằng vào thực lực của Lục Tiểu Bạch hiện tại, tu luyện vũ kỹ Huyền cấp còn kém rất xa, khó có thể làm được.
– Tiểu tặc này chính là một cuồng nhân tu luyện nha.
Nhìn Lục Lâm Thiên đang tu luyện phía trước, Vân Hồng Lăng không khỏi chu miệng nói.
– Chàng không nỗ lực thì làm sao có thực lực hiện tại. Chúng ta cũng tu luyện thôi, thực lực càng mạnh thì mới có thể bảo vệ được bản thân, đến lúc đó chúng ta cũng không cần lo lắng cho chàng nữa.
Lục Vô Song mở miệng cười khẽ nói.
Vào đêm Lục Lâm Thiên mới trở về Lục gia, ban ngày tu luyện vũ kỹ, tối điều tức, thỉnh thoảng đi gặp Nam thúc, cứ như vậy nhanh chóng trôi qua năm ngày.
Thời gian trôi qua, Lục Lâm Thiên vô hình trung cũng nhận ra được trong Lục gia có một cảm giác không bình thường, Lục gia bình tĩnh, bình tĩnh vô cùng quỷ dị, mà đây chính là điềm báo của bão tố sắp tới gần.
Loại không khí này, những người hầu bình thường trong Lục gia cơ bản không nhận ra được.
Mà cảm giác được bầu không khí này, Lục Lâm Thiên lại có chút chờ mong, không biết Lục gia rốt cuộc có bảo vật gì. Đến lúc đó hắn cũng nên thò một tay ra lấy, có bảo vật đương nhiên là không thể thiếu phần hắn.
Huyết Ngọc Yêu Hổ vốn chính là yêu thú ngũ giai sơ kỳ, sau khi đột phá chính là ngũ giai trung kỳ, đến lúc đó lại càng thêm cường hãn, có thể chống lại Vũ Tướng tứ trọng hoặc ngũ trọng tuyệt đối không thành vấn đề. Huống chi huyết mạch của Huyết Ngọc Yêu Hổ cực cao, không giống như yêu thú bình thường.
Mà trong khoảng thời gian này, Lục Lâm Thiên tìm một cái cớ trực tiếp đưa Thái Âm Yêu Thỏ cho mẫu thân, nói là giúp mẫu thân khỏi buồn chán, trên thực tế là phân phó Thái Âm Yêu Thỏ một tấc cũng không được rời người mẫu thân, tránh cho xuất hiện sự việc nào ngoài ý muốn.
Thời gian lại trôi qua, Lục Lâm Thiên vẫn như những ngày trước đó, cả ngày tu luyện vũ kỹ. Chỉ là mấy ngày qua, Lục Lâm Thiên ngoại trừ Đại Địa Nộ Hống tu luyện có chút thành tựu ra thì Tam Thiên Lưu Vân Thủ và Liệt Viêm Quyền không có một chút tiến bộ nào rõ rệt cả.
Vũ kỹ Huyền cấp trung giai tuyệt đối không phải là thứ dễ tu luyện. Vốn Lục Lâm Thiên nghĩ mình trước khi đột phá Vũ Tướng đã tu luyện thành công Ảm Nhiên Tiêu Linh chưởng và Hàn Băng ấn cho nên lúc này sau khi đột phá tới Vũ Tướng có lẽ sẽ tu luyện được vũ kỹ Huyền cấp trung giai.
Thế nhưng sau khi tu luyện Lục Lâm Thiên mới biết được vũ kỹ Huyền cấp trung giai và Huyền cấp sơ giai hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau. Độ khó cách nhau quá lớn, phỏng chừng hắn phải tiêu tốn không ít thời gian, hơn nữa phải ăn không ít vị đắng thì mới có thể tu luyện thành công ba bộ vũ kỹ Huyền cấp trung giai này.
Chịu chút khổ cực Lục Lâm Thiên không coi là gì. Đau đớn Lục Lâm Thiên chịu không ít, hắn không tin bằng thực lực hiện tại của hắn không thể tu luyện thành công ba bộ vũ kỹ Huyền cấp trung giai.
Rống.
Ngày thứ bảy, trong ngọn núi phía sau Lục gia xa xa truyền đến tiếng hổ gầm.