– Tiểu tử ngươi trên người có không ít bảo vật, quả thực phải khiến ta nhìn bằng ánh mắt khác.
Nhìn Lục Lâm Thiên, Thiên Độc Yêu Long nói.
– Đáng tiếc không có bảo vật tốt, lúc nào có ta sẽ giữa lại cho Độc Long huynh một phần.
Lục Lâm Thiên mở miệng nói. Vũ Linh thánh quả đối với Thiên Độc Yêu Long đã đột phá tới thất giai cũng không có bao nhiêu tác dụng.
Lục Lâm Thiên nhanh chóng trở lại đình viện phía sau núi, lập tức khoanh chân tu luyện.
Ngày mai còn phải đi giải quyết việc của Quỷ Vũ Tông và Thanh Phong môn. Lúc này trong đầu Lục Lâm Thiên không ngừng suy nghĩ. Chuyện này nhìn như không lớn thế nhưng liên quan không nhỏ. Nếu như không xử lý tốt thì phiền phức sẽ cuốn thân. Không lâu sau đó Phi Linh môn sẽ đắc tội không ít thế lực trong Cổ Vực. Nếu không phải gần đây mạch nước ngầm trong Cổ Vực đã cuộn trào mãnh liệt thì Lục Lâm Thiên đoán Phi Linh môn cũng không an nhàn như hiện tại.
Trên lưng Nghịch Lân Yêu Bằng, Lục Lâm Thiên đang lĩnh ngộ năng lượng thuộc tính. Đối với thứ huyền ảo như năng lượng thuộc tính, muốn hiểu được triệt để không phải là chuyện dễ dàng, cũng không phải là chuyện trong một sớm một chiều có thể hoàn thành.
Ở một nơi nào đó trên không trung. Một đầu yêu thú khổng lồ nhanh chóng bay qua. Phía sau còn có vô số yêu thú phi hành, số lượng chỉ sợ cũng hơn ba trăm con.
Trên lưng đầu yêu thú phi hành đầu tiên lúc này có mười mấy đạo thân ảnh, một người mặc y phục màu xanh, thân hình gầy gò, trong mắt bắn ra tinh quang.
Mấy đạo thân ảnh phía sau khí tức có chút cường hãn, đều có cấp bậc Vũ Tướng, Vũ Tướng bát trọng, cửu trọng cũng không ít, còn có hai Linh Tướng bên trong.