Trên một sơn cốc to lớn lúc này có một phần ngọn núi đổ nát. Rộng chừng nghìn thước, đất đá chung quanh bao phủ một vòng quang mang, trên quang mang tràn ngập năng lượng thuộc tính phong.
Ngoài quang mang này, bằng mắt thường cũng có thể thấy được không gian gợn sóng. Từng tia năng lượng hùng hậu không ngừng khuếch tán ra khiến cho mấy người nhìn vào trong lòng không khỏi khiếp sợ.
– Đây là cấm chế của một Vũ Vương phong hệ bố trí, bởi vì ngọn núi đổ nát cho nên cấm chế này mới dao động.
Lục Lâm Thiên nhìn cấm chế trên bầu trời, chí ít hiện tại hắn cũng không thể mở ra được.
– Nếu như cấm chế không buông lỏng thì ta quả thực không phá giải được. Thế nhưng cấm chế đã buông lỏng, hơn nữa lại thêm Độc Long muốn mạnh mẽ phá vỡ nó cũng không khó. Chỉ là không biết bên trong có thủ đoạn khác hay không. Rất có khả năng nếu như mạnh mẽ mở cấm chế ra thì những vật bên trong sẽ bị phá hủy.
Cấm chế màu trắng bằng năng lượng kia đem không gian bên trong phong bế lại. Lúc này dưới sự gia nhập của quang trụ màu lam của Thiên Độc Yêu Long, trong chốc lát, không gian vốn đang gợn sóng lúc này kịch liệt ba động.
Ba cỗ năng lượng dây dưa với nhau, đương nhiên năng lượng bên trong cấm chế kia là hùng hậu nhất.
Loại năng lượng của cấm chế này cực kỳ mạnh mẽ. Dưới sự liên thủ của Bạch Linh và Thiên Độc Yêu Long cũng không bị bài trừ ngay lập tức.