Đại hán này chừng bốn mươi tuổi, vóc người nhỏ nhắn, thoạt nhìn chỉ chừng ba mươi tuổi mà thôi. Trong mắt hiện lên sự nhanh nhẹn, thế nhưng có rất ít người biết được, người này trước khi gia nhập Quỷ Vũ Tông đã là đệ tử Ám đường của Phi Linh môn.
– Dẫn đường đi, chúng ta nhanh chóng chạy tới.
Ánh mắt Hà Dược Đông trầm xuống, không đem đại hán này đặt vào trong mắt, thậm chí còn có chút hận ý. Vốn Hóa Vũ Tông muốn làm ngư ông chờ trai cò tranh nhau mà đắc lợi, thế nhưng không ngờ Quỷ Vũ Tông lại đem sự tình này nháo sôi sùng sục, toàn bộ Cổ Vực không ai không biết. Hơn nữa lại còn cầu khẩn Hóa Vũ Tông hỗ trợ, dưới tình huống này Hóa Vũ tông bắt buộc phải nhúng tay vào. Bằng không chỉ sợ Hóa Vũ tông sẽ bị mất hết mặt mũi.
Nhưng nếu xuất thủ thì kế hoạch trước đó của Hóa Vũ tông hoàn toàn biến thành bọt nước. Không ai biết, Quỷ Vũ Tông và Thanh Phong môn đại chiến mấy lần trước đó đều do Hóa Vũ tông thầm an bài đệ tử cố tình gây xích mích gây nên. Mà lần này Hóa Vũ tông cũng tham dự vào trong đó, chính là đem đá đập vào chân mình, chỉ có thể ngậm miệng mà tới, có khổ không nói nên lời.
Đối với phản ứng của Hà Dược Đông đại hán nhanh nhẹn này không chút phật lòng, không có chút bất mãn nào, ngược lại còn cười làm lành.
Trong sơn động, thời gian lặng lẽ trôi qua. Trong lúc tu luyện dường như Lục Lâm Thiên đã quên đi khái niệm thời gina.
Lúc này Lục Lâm Thiên tiến vào trong sơn động đã được năm ngày.
Trong năm ngày này, Lục Lâm Thiên luyện hóa năng lượng bàng bạc trên linh khí Địa cấp, tu vi tiến bộ cực nhanh. Vốn Lục Lâm Thiên cũng không muốn sốt ruột thôn phệ năng lượng tu luyện, thế nhưng linh khí Địa cấp này lại đấu đá lung tung trong cơ thể hắn, khiến cho Lục Lâm Thiên bắt buộc phải thôn phệ năng lượng để luyện hóa.
Chỉ một lát sau, Lục Lâm Thiên rốt cuộc cũng có cảm giác, bên ngoài cơ thể bắt đầu có một cỗ năng lượng trong thiên địa hội tụ tới.
Lục Lâm Thiên biết cơ hội đột phá của bản thân đã tới. Năng lượng thiên địa bên ngoài cơ thể hội tụ ngày càng nhiều, Lục Lâm Thiên có thể cảm giác được có một cỗ năng lượng trong thiên địa đang dũng mãnh tiến vào trong cơ thể hắn.
Trước đại sảnh sơn động, lúc này đám người Hoa Mãn Lâu, Hoa Mãn Ngọc, Thiên Độc Yêu Long kinh ngạc tới mức há hốc mồm nhìn Lục Lâm Thiên. Bọn họ tự nhiên có thể nhìn ra, lúc này Lục Lâm Thiên đang chuẩn bị đột phá.
– Người này tốc độ đột phá rất nhanh nha.
Đôi mắt to của Thiên Độc Yêu Long khẽ đảo, sau đó hắn sẽ vuốt lấy bộ râu của mình, vẻ mặt vô cùng nghi hoặc.
Lúc này trong đại sảnh, quang mang quanh người Lục Lâm Thiên đại thịnh, không gian chung quanh quang mang ba động mãnh liệt, một cỗ năng lượng vô hình trong thiên địa không ngừng lượn lờ quanh cơ thể Lục Lâm Thiên. Cuối cùng dưới sự ba động kỳ dị của quang mang, năng lượng vô hình lập tức tiến vào trong cơ thể Lục Lâm Thiên.
Năng lượng thiên địa tiến vào trong cơ thể mấy ngày nay khiến cho khí tức quanh người Lục Lâm Thiên càng ngày càng tăng lên. Trong đại sảnh, không gian chung quanh giống như mặt hồ gợn sóng, bắt đầu khuếch tán ra bốn phía, sau đó va vào thạch bích.
Dưới sự tiến vào cuồn cuộn không dứt của năng lượng thiên địa. Lại thêm lúc này Âm Dương Linh Vũ Quyết vẫn không ngừng thôn phệ năng lượng bàng bạc trên linh khí, cơ thể Lục Lâm Thiên lúc nhanh chóng xảy ra biến hóa. Mỗi một lần đột phá cơ thể hắn dường như lại được rèn giũa một lần.
Loại rèn giũa này, đối với kinh mạch, xương cốt, lục phủ ngũ tạng trong cơ thể đều được cường hóa, khiến cho thân thể càng ngày càng cường hãn.
Lúc này Lục Lâm Thiên đã tới cửa khẩu quan trọng nhất, không gian trong đại sảnh sơn động ngày càng ba động kịch liệt. Sau cùng toàn bộ đại sảnh hầu như đã hình thành một dòng xoáy bằng năng lượng khổng lồ. Mà thân hình Lục Lâm Thiên tràn ngập quang mang chói mắt, giống như là một hắc động giữa vòng quang mang, tham lam thôn phệ năng lượng thiên địa đang tiến vào trong cơ thể.