Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 998: Chưởng khống thuộc tính



Ngay trong tích tắc không gian ngừng lại, một đạo thanh mang quỷ dị bắn ra, lập tức hóa thành nhân ảnh lấy xu thế nhanh như tia chớp thoát ra vòng vây, tiếp theo sau xuất hiện trước người Lữ Tiểu Linh.  

Bởi vì không gian ngừng lại thời gian quá ngắn, thậm chí là không đáng kể, nhưng vẫn làm không ít cường giả vẻ mặt kinh hãi, thậm chí cả Bạch Linh, Bạch Oánh cùng Lư Khâu Mỹ Vi cũng không ngoại lệ.  

Lư Khâu Mỹ Vi có thể ngăn cản Lục Lâm Thiên, nhưng bởi vì từng hứa hẹn chỉ dùng hai thành lực lượng vì vậy bị động tác của Lục Lâm Thiên làm kinh hãi, vì thế mới để Lục Lâm Thiên có cơ hội đột phá đi tới bên người Lữ Tiểu Linh.  

Xuy!  

Ngay lúc thân hình Lục Lâm Thiên dừng lại bên cạnh Lữ Tiểu Linh, đồng hồ cát vừa hoàn toàn kết thúc.  

– Đáng chết!  

Giữa không trung, ánh mắt Gia Cát Tử Vân trầm xuống, hừ lạnh một tiếng, ánh mắt âm lệ nhìn chằm chằm Lục Lâm Thiên, nhìn thấy Lục Lâm Thiên qua ải, chỉ có thể tức giận thầm mắng.  

– Tiểu tử này lại có thể nắm giữ năng lượng thổ hệ, mới là Vũ Suất nhị trọng a!  

Ánh mắt Bạch Oánh cũng kinh hãi nhìn Lục Lâm Thiên, tựa hồ đã quên hắn vừa xông qua cửa ải cuối cùng.  

– Thiên phú nghịch thiên!  

Ánh mắt Lữ Chính Cường nhìn chăm chú vào Lục Lâm Thiên, trong mắt lộ vẻ phức tạp.  

Không ít cường giả đều ngẩn người chốc lát, cảnh tượng vừa rồi thật sự làm họ rung động, đây rõ ràng là hoàn toàn chưởng khống thuộc tính, đó chính là dấu hiệu của Vũ vương, dù muốn nhập môn cũng phải lên tới trình tự Vũ vương mới được, mà còn ở Vũ Suất đã nắm giữ được, thật sự làm người kinh hãi.  

Giữa không trung, Lăng Thanh nhìn chằm chằm Lục Lâm Thiên, vẻ kinh ngạc chợt lóe, lập tức quay trở lại sau lưng Thương Sơn môn Lâm Trung Kiến.  

– Tên lừa gạt, ngươi giỏi lắm!  

Lúc này Lữ Tiểu Linh thật hưng phấn, cũng không băn khoăn mẫu thân đang đứng bên cạnh, nhất thời ôm lấy cánh tay Lục Lâm Thiên hô lên, lộ nụ cười khuynh quốc khuynh thành.  

Lục Lâm Thiên cũng mỉm cười, trong lòng thở ra một hơi nhẹ nhõm, cuối cùng xem như đoạt được lão bà trở về. Mà lúc này trong lòng hắn cũng nghĩ tới cảnh tượng vừa rồi, ba ngày đêm mới thành công chưởng khống thuộc tính trong tay, rốt cục đã làm ra tác dụng, đợi thêm một thời gian hắn nhất định có thể đem uy lực thuộc tính phát huy tới mức lớn nhất.  

– Phu nhân, xem như ta vượt qua kiểm tra rồi chứ?  

Lục Lâm Thiên ngẩng đầu nhìn Lư Khâu Mỹ Vi hỏi.  

– Lục chưởng môn đã vượt qua toàn bộ kiểm tra rồi.  

Lư Khâu Mỹ Vi nói.  

– Ca ca thắng!  

Lục Tâm Đồng kêu lên, lộ nụ cười hài lòng.  

– Lần này lão đại phiền toái!  

Mặc dù tiểu Long cao hứng, nhưng trong mắt vẫn lộ vẻ lo lắng.  

– Tiểu Long, ca ca sao lại phiền toái?  

Lục Tâm Đồng nghi hoặc hỏi.  

– Ngươi không biết thôi, Vô Song tỷ còn được, Cảnh Văn tỷ hẳn cũng dễ nói chuyện, nhưng Hồng Lăng tỷ, vậy thì nguy, nếu biết lão đại hái hoa ngắt cỏ, hắn nhất định phải chết!  

Tiểu Long nói.  

Lư Khâu Mỹ Vi vừa dứt lời, Bạch Oánh chậm rãi đứng lên, mỉm cười nói:  

– Mỹ Vi muội muội, nếu chưởng môn chúng ta đã vượt qua bốn cửa ải, vậy có nên dựa theo hứa hẹn, chưởng môn Phi Linh môn Lục Lâm Thiên sau này sẽ là vị hôn phu của Tiểu Linh tiểu thư phải không?  

– Việc này…  

Lư Khâu Mỹ Vi ngẩn ra, lập tức mỉm cười nói:  

– Oánh tỷ tỷ, mặc dù Lục chưởng môn đã qua bốn ải, ta cũng từng nói dù là thế cũng chỉ là tìm lương xứng cho tiểu nữ mà thôi, cũng không nhất định trở thành hôn phu của tiểu nữ, cho nên chuyện này còn cần thương nghị tốt hơn.  

– Nương!  

Nghe được lời của bà, Lữ Tiểu Linh biến đổi, ánh mắt ủy khuất nhìn mẫu thân.  

– Lão yêu nữ này, còn muốn chơi trò gì nữa chứ!  

Trong lòng Lục Lâm Thiên mắng thầm, Lư Khâu Mỹ Vi thật không giữ chữ tín.  

– Mỹ Vi muội muội, chưởng môn Phi Linh môn chúng ta cũng gọi ta một tiếng tỷ, hôm nay ta cậy già lên mặt một lần, tin tưởng ngươi cũng nhìn ra được Tiểu Linh cùng Lâm Thiên đã sớm có tình cảm trước đây, lần này Lâm Thiên đã trải qua bốn khảo nghiệm, sao không thành toàn cho người tuổi trẻ đâu.  

Bạch Oánh khẽ cười nói.  

– Quỷ Tiên Tử nói có lý.  

Lữ Chính Cường đứng dậy, ánh mắt nhìn chăm chú vào Lục Lâm Thiên, hỏi:  

– Lục Lâm Thiên, ta hỏi ngươi, ngươi có bằng lòng đính hôn với tiểu nữ Linh nhi hay không?  

– Tiểu tử nguyện ý.  

Lục Lâm Thiên không chút do dự, lớn tiếng nói.  

Lữ Chính Cường mỉm cười, lập tức nói:  

– Hôm nay có mặt các vị chưởng môn đứng đầu Cổ Vực, ta tuyên bố, tiểu nữ Linh nhi định ra hôn ước cùng Lục Lâm Thiên của Phi Linh môn.  

Nghe lời của hắn, Lư Khâu Mỹ Vi trừng mắt liếc hắn, nhưng cũng không nói thêm lời nào.  

– Chúc mừng Lữ chưởng môn được cao tế.  

Trong lương đình mọi người đều chúc mừng, chỉ có sắc mặt Thiên Âm môn Cơ Vô Thường không có bao nhiêu biến hóa, những người khác sắc mặt phức tạp, đặc biệt Thiên Tinh tông Hồ Hưng Hải, còn có Thiên Quỷ tông Tùng Thanh Sơn, sắc mặt hai người vô cùng khó xem. Nhưng ai cũng thu liễm thần sắc, lộ ra ý cười lên tiếng chúc mừng.  

Đối với những phản ứng này, ánh mắt Lữ Chính Cường hữu ý vô ý lướt qua bọn họ, tựa hồ đều nhìn thấy rõ, nhưng không tỏ vẻ gì, vì tất cả chuyện này đều nằm trong dự liệu.  

– Hừ!  

Ánh mắt Gia Cát Tử Vân âm lệ nhìn chằm chằm Lục Lâm Thiên, cũng thấy bất đắc dĩ.  

Ngoài ra còn có Tùng Bách Đào, nhìn thấy Lục Lâm Thiên đã trở thành con rể Linh Thiên môn, trong lòng cực kỳ khó chịu, đây chính là mong muốn bao lâu nay của hắn.  

– Đa tạ Lữ chưởng môn thành toàn!  

Lục Lâm Thiên mỉm cười chắp tay nói.  

– Lâm Thiên, ngươi đã trở thành con rể của Lữ chưởng môn, nên sửa lại xưng hô.  

Bạch Oánh cười nói.  

Lục Lâm Thiên thoáng ngẩn ra, lập tức hiểu ý cười nói:  

– Đa tạ nhạc phụ thành toàn!  

– Ha ha, miễn lễ!  

Lữ Chính Cường cười ha ha, nhưng những người khác đều có chút không quá tự nhiên.  

Lữ Tiểu Linh đỏ mặt, rốt cục nàng được như nguyện, ngượng ngùng ẩn sau lưng Lục Lâm Thiên.  

Lúc này không có ai chú ý tới, ánh mắt Lăng Thanh nhìn chăm chú vào Lục Lâm Thiên, trong mắt phức tạp, sau đó chuyển qua trên người Lữ Tiểu Linh.  

Chạng vạng, mặt trời ngã về tây, cả Linh Thiên môn đều bao phủ trong một mảnh ráng hồng kỳ ảo.  

Cả Đào Hoa cốc náo nhiệt lại trở về yên lặng, mọi người được an bài về chỗ ở, có người đã sốt ruột rời khỏi Linh Thiên môn, cũng có người dự tính sáng hôm sau rời đi.  

Bên trong một đình viện của Linh Thiên môn, Lư Khâu Mỹ Vi cùng Lữ Chính Cường ngồi trên ghế, mà Lục Lâm Thiên cùng Lữ Tiểu Linh đứng phía dưới.  

– Gặp qua nhạc phụ, phu nhân!  

Trong phòng nhỏ, Lục Lâm Thiên hành lễ, trong lòng có chút không yên.  

– Lục Lâm Thiên, ngay cả nữ nhi ta cũng đã cho ngươi, ngươi còn gọi ta là phu nhân, chẳng lẽ còn muốn ta đổi ý sao.  

Lư Khâu Mỹ Vi nhìn Lục Lâm Thiên nói.  

Lục Lâm Thiên sửng sốt, có chút không kịp phản ứng, lão yêu nữ này luôn không thích mình, vì sao đột nhiên lại đổi tính.  

– Nương, mẹ không phản đối nữa sao!  

Lữ Tiểu Linh híp mắt, khuôn mặt lộ vẻ vui mừng, lập tức kéo nhẹ cánh tay Lục Lâm Thiên, nói:  

– Tiểu lừa gạt, huynh còn không nhanh chóng bái kiến đi.