Định Viễn Đại Tướng Quân Truyện

Chương 70: Song Hổ Tranh Hùng





Chuyển trời chuyển đất chuyển âm dương
Thời tiết âm u lẽ dị thường
Tế Độ và Tần Thiên Nhân đều biết đối phương có thể sử vô chiêu thắng hữu chiêu.

Thế đánh có độ tự do rất lớn, không bị ràng buộc vào một chiêu thức cố định nào có sẵn.

Tùy cơ ứng biến, gặp sự tùng sự, gặp thế tùy thế, tự do như không khí, linh động như nước, không bị ràng buộc như mây phiêu trên trời nên không người nào chịu chủ động xuất chiêu.

Lúc này đang là mùa đông, gió mạnh từng cơn quất vào những người đang đứng xem trận tỉ võ, làm mắt, mũi, môi và vành tai họ lạnh tê, rờ vào nhiều khi không cảm giác.

Bỗng dưng trời đổ tuyết, từng cơn theo gió gầm rú, bay mù trời đất.

Điệu này sáng mai tuyết sẽ phủ một lớp rất dày.

Tần Thiên Nhân có ngoại hiệu là Nam Hiệp Thần Quyền, bụng bảo dạ nếu chàng không tiếp cận sẽ không thể nào chế ngự được Tế Độ.

Tần Thiên Nhân không chờ nữa, chuyển thân như gió, triển khai khinh công Vũ Bạt Phong phóng tới trước mặt Tế Độ.

Tần Thiên Nhân ra chiêu đầu tiên trong bộ Lôi Công La Hán Quyền là Thiên Tụ Thành Quyền, chiêu này dùng cạnh bàn tay đi đòn.

Tế Độ thấy Tần Thiên Nhân mở màn cho trận tỉ võ gật nhẹ đầu một cái, chờ cho cú lôi công đến gần, Tế Độ đặt chân phải ra sau, lấy thế xuất ra cước pháp Đồng Tước Phi Ưng, cú đá bằng gót chân của Ưng Trảo Phiên Tử môn chạm đòn quyền Thiếu Lâm.

Những người đứng xem trận đánh giữa hai đồ đệ Võ Thánh - Võ Ma thấy rõ khi cước pháp chạm vào đòn tay tiết ra hoành phong, cơn gió xoáy mạnh và nhanh, lan vào những hang động trong rừng Bình Lương, âm thanh từ trong các hang động vọng ra không khác tiếng hổ rống.

Tiếng hổ rống này trong nháy mắt thay thế toàn bộ tiếng động trong khu rừng lúc đó.

Dẫu mọi người đã sớm biết hai người này đều có bản lĩnh siêu việt nhưng vẫn bất ngờ trước công lực phi thường của hai người.

- Hảo cước pháp! - Tần Thiên Nhân nói - Tiếp chiêu!
- Đạ tạ quá khen - Tế Độ nói.

Tần Thiên Nhân đang ở thế chủ động, nên liền sau đó xuất tiếp hai đòn trảo và quyền.

Đòn thứ nhất được xuất ra khi chân trái Tần Thiên Nhân bước nghịch, tay trái cùng lúc đánh vòng tới trước mặt, thế đi của ngón đòn này như hổ vồ mồi.


Chiêu thứ hai xuất ra cũng nhanh không kém, Tần Thiên Nhân dùng bàn tay phải như móng vuốt tiên hạc nắm chặt lấy cổ tay phải của Tế Độ.

Tần Thiên Nhân định là khi Tế Độ trúng đòn quyền rồi ngã sang trái thì sẽ theo đà đó mà xoay lưng lại ra sức quật Tế Độ qua vai.

Tế Độ loáng thoáng ngó thấy Phục Hổ Bình Quyền đi tới liền khắc tay phải từ trên xuống, chiêu thức Cân Trọng Thiên Sơn lấy sức nặng ngàn cân của núi tuyết Thiên Sơn đè mãnh hổ, quả có tác dụng, Tế Độ thành công cản được ngón đòn quyền.

Một âm thanh vang lên cũng lớn không kém âm thanh hổ rống.

Nhưng sau đó cổ tay phải của Tế Độ bị Tần Thiên Nhân bắt giữ, đây là trảo Kim Hạc Giáng Thế.

Tế Độ bèn sử Thoi Sơn Tả Dực, đánh ra.

Thoi Sơn Tả Dực là một trong bảy cú đánh bằng đòn chỏ của Bộ Phương Dực trong Ưng Trảo Công.

Tế Độ dùng chỏ trái cắm thẳng vào lưng Tần Thiên Nhân, sau đó tiến chân phải lên, đạp một cú vào phía sau đầu gối bên phải của Tần Thiên Nhân.

Tế Độ phối hợp hai ngón đòn này đã thành công ép được Tần Thiên Nhân buông cổ tay mình ra.

Tần Thiên Nhân bị ép nhảy khỏi vòng chiến mười thước nhưng ngay đó lại thình lình bay vụt vào xuất cước Mã Thương.

Cú đá dùng lực ở mũi bàn chân phải.

Chân trái theo thế kim tiêu, Tần Thiên Nhân dùng đó lấy thế để bật mình tung một cú đá ngoạn mục nhắm thẳng vào cổ Tế Độ.

Mũi chân Tần Thiên Nhân phóng thẳng đâm tới.

Mọi người ồ lên khi thấy Tế Độ không tiến cũng không thoái, hoàn toàn không tránh né cước pháp kình lực vô cùng.

- Hay lắm!
Mọi người nghe Tế Độ lên tiếng tán thưởng, gương mặt không hề dao động trước cú đá mãnh liệt.

Lúc cước pháp tinh xảo sắp đi thẳng vào huyệt thiên đột, Tế Độ dùng Hạo Thiên Thập Tháp tiếp chiêu.

Ầm!  Âm thanh chấn động trên không, mọi người tưởng như bầu trời sắp sụp xuống đầu họ.

truyện teen hay

Hạo Thiên Thập Tháp là một chiêu thức vận nội công để làm cho thân hình nặng ngàn cân.

Thiên cân trụy ở đây không giống như Cửu Long Giáng Địa của Thiếu Lâm là chỉ đơn thuần dồn khí đan điền, dồn thấp trọng tâm, mà còn phân lực ra cho cân đối ở hai lòng bàn chân để bám trụ vào mặt đất.

Then chốt của Hạo Thiên Thập Tháp là ở thế hạ bàn vững chắc, như nền móng của tòa tháp để làm cơ sở thực hiện các động tác phòng thủ.

Hạo Thiên Thập Tháp sử dụng rất nhiều nguyên khí nên chỉ có thể xảy ra một lần trong một trận đánh.

Tần Thiên Nhân trợn tròn mắt khi thấy cú đá của mình không làm Tế Độ chao đảo, lại bị bật văng ra ngoài một trượng, trong lòng Tần Thiên Nhân vô cùng khâm phục tài nghệ của Tế Độ, cho dù là đang giao đấu cũng phải thốt lên:
- Thế phòng thủ vô cùng cẩn mật, vừa linh hoạt vừa có lực, thủ pháp rất nhanh!
- Đa tạ quá khen – Tế Độ nói câu quen thuộc.

Đoạn, Tế Độ nhìn xuống cổ tay chàng thấy có dấu tím bầm khảm vào da thịt, thì ra tuy Tần Thiên Nhân không triệt để khai thác được cú đá nhưng trảo Kim Hạc Giáng Thế đã để lại dấu vết giống như bị dây buộc chặt hay bị bỏng trên cổ tay chàng, bất giác trong lòng Tế Độ cũng khâm phục Tần Thiên Nhân.

Hai người lại xoắn vào nhau như đôi mãnh hổ tranh mồi, trận đánh càng lúc càng khẩn trương.

Qua một trăm chiêu, những người xem tỉ võ vẫn không thể nào đoán được thắng bại sẽ thuộc về người nào, vì Tần Thiên Nhân đi quyền nhanh gọn, còn Tế Độ công thủ kỹ lưỡng vô cùng.

Mọi người tiếp tục xem Tần Thiên Nhân lần lượt xuất thủ pháp sáu bộ, bốn mươi hai môn Lục Quyền, sau đó sử cước pháp bốn bộ, mười tám môn Tứ Cước.

Đòn chân đòn tay bủa tới tấp vào Tế Độ, cú đánh phủ đầu có, phép sấm sét không kịp bưng tai cũng có, tấn công bất ngờ chớp nhoáng đúng vào lúc Tế Độ không phòng bị nhất.

Nhưng Tế Độ thuộc hàng kỳ nhân hiếm có trên đời nên không hề mắc bẫy, vừa thấy Tần Thiên Nhân nhích chân thì đã tràn người qua một bên tránh đòn và lập tức xuất chiêu phản kích lại.

Tế Độ cũng lần lượt sử dụng các chiêu thức của bang phái Ưng Trảo Phiên Tử môn đặc biệt là bộ pháp Ưng Trảo Quyền bao hàm phép đánh bằng móng vuốt của loài chim ưng trên đồng cỏ.

Từng chiêu phát lực cương bạo, thân bộ linh hoạt.

Trong tư thế hùng dũng tự tin thi triển bài bản, hết chiêu này đến chiêu khác.

Đồ đệ của Võ Ma lần lượt xuất mười sáu môn Bát Bộ Truy và Bát Diện Truy.

Tung mười lăm thế Ngũ Thập Lộ Liên Quyền.


Thêm vào mười hai chiêu Thập Nhị Lộ Hành Quyền.

Các thế quyền linh hoạt biến ảo nhưng bên trong có phần mạnh bạo.

Cương nhu tương tế, mềm cứng có đủ.

Tay chân di chuyển nhanh nhẹn, đòn chân đòn tay cùng kết hợp chặt chẽ.

Thủ pháp, thoái pháp, thân pháp và liên hoàn thoái nhiều không đếm xuể.

Sang chiêu thứ ba trăm, tuy khí lực của Tần Thiên Nhân vẫn còn tràn trề nhưng chàng thấy nếu cứ theo cái đà này dùng quyền cước so tài cao thấp mãi sẽ không phải là cách, vì tuy là những chiêu thức của Thiếu Lâm khi công ra vô cùng mãnh liệt, nhưng các chiêu phòng thủ của Ưng Trảo Phiên Tử môn cũng vô cùng vững vàng.

Võ công Thiếu Lâm như những đợt sóng biển còn Ưng Trảo Phiên Tử môn lại như là tảng đá, sóng đập hết cơn này tới cơn khác nhưng tảng đá vẫn không rung chuyển, sau mỗi đợt sóng vỗ rồi rút về tảng đá lại lộ ra như cũ.

Ngụy Tượng Xu nhìn trận tỉ võ đang xảy ra kịch liệt cũng nhận thấy bằng vào võ công của chủ soái chàng có thể đứng vào hàng cự phách, xưa nay chưa hề thấy Tế Độ nếm qua mùi thất bại bao giờ.

Cho nên, Ngụy Tượng Xu vẫn tự phụ rằng trong thiên hạ không ai có thể đương đầu với chủ soái chàng nổi.

Nhưng hôm nay chủ soái chàng gặp phải Tần Thiên Nhân, một người tài giỏi với khí thế dữ dội, vừa đánh vừa thủ các huyệt đạo và những chỗ hiểm rất kỹ, khiến cho Tế Độ không đạt được mục đích đả bại.

Lúc nào Tần Thiên Nhân cũng bình tĩnh ứng chiến, chẳng chút khiếp sợ.

Chả trách là trước đây có biết bao nhiêu cao thủ triều đình lãnh chiếu chỉ đi lùng khâm phạm Thiên Địa hội nhưng đều bị giết mất xác hoặc bị thương trí mạng.

Vì thế mà Ngụy Tượng Xu nghĩ bụng, nếu chủ soái chàng không dùng đến tuyệt kỹ sẽ không thắng trận này được, mà muốn triệt để tiêu diệt Thiên Địa hội thì cần phải bước qua cái ải của Tần Thiên Nhân trấn giữ trước đã.

Nghĩ là làm, Ngụy Tượng Xu định mở miệng nhắc nhở Tế Độ không nên làm tấm khiên rắn chắc không gì xuyên thấu nổi nữa, thì nghe Tế Độ hô lớn:
- Tần đại hiệp!  Nhận chiêu!
Đi cùng với lời nói là đôi tay Tế Độ rút ra chín thanh phi đao.

Ngụy Tượng Xu đấm hai tay vào nhau căng mắt nhìn thân người Tế Độ và đao hợp nhất, đao theo thì thân chuyển, từ thân thế hợp tứ chi.

Đạo dùng ám khí là thiên biến vạn hóa.

Binh khí hóa nhất.

Thiên địa hóa nhất.

Tâm linh hóa nhất.

Nếu như trong lòng có binh khí thì khi dụng ám khí sẽ hòa cùng thần khí và giác ngộ chiêu thức ở trong ý niệm.


Lúc ấy muốn đánh Đông trúng Đông, đánh Tây trúng Tây.

Mặt trời mặt trăng cùng xuất hiện để hợp nhất thành một chiêu thức.

Đất trời cùng nhau dung hòa.

- Nguy rồi, Cửu Ẩn Phi Hoàn Đao!
Nhất Đình Phong hét lớn khi chàng ngó thấy chín thanh phi đao xuất hiện trong tay Tế Độ.

Mặt mày Nhất Đình Phong tái sạm, dù chàng chưa từng mục kích bao giờ nhưng đã nhiều lần nghe nói đến chiêu tuyệt kỹ trong bộ Cửu Hành Đao Pháp này, Cửu Ẩn Phi Hoàn Đao là chiêu thức đã làm nên danh tiếng cho Võ Ma.

Bạch Kiếm Phi cũng chau mày nói:
- Nhị đương gia cẩn thận!  Coi chừng phi đao!
Chỉ có mặt mày Tôn Hứa Khải là ngạo nghễ, lẩm bẩm: “Nhân thượng hữu nhân thiên thượng hữu thiên, người xuất đòn đã tài tình mà người phản đòn còn sẽ tài tình hơn nữa, phi đao lao đến có cao thâm phong phú bao nhiêu thì chiêu thức phản đòn cũng sẽ uyên áo đa dạng bấy nhiêu.


Mới ban đầu, khi phi đao rời tay Tế Độ mọi người nghe tiếng gió rít vù vù và thấy chín hàn quang khiếp đảm, nhưng trong tích tắc không còn nhìn thấy hàn quang thứ chín đâu nữa.

Mọi người đành nhìn chòng chọc vào Tần Thiên Nhân, không dám chớp mắt, sợ sẽ bỏ lỡ cơ hội ngàn năm một thuở này.

Tần Thiên Nhân cũng không thấy đường bay của thanh phi đao cuối cùng, khép mắt lại.

Trong cơ thể con người có rất nhiều giác quan.

Hai trong số giác quan đó là xúc giác và cảm giác, hệt như một cao thủ không có đèn trong đêm tối nhưng vẫn xác định được đồ vật chung quanh.

Cảm giác giữa địch và ta không khoảng cách.

Dĩ bất biến, ứng vạn biến.

Trong khi tám thanh phi đao tiếp tục vượt gió thân mình Tần Thiên Nhân phát ra thiên thủ, lúc tám thanh phi đao phóng đến thiên thủ bắt lấy tám cán đao.

Sau đó, thiên thủ hợp thành nhất thủ cao mười thước.

Tốc độ phi đao thứ chín đi nhanh đến mức vô thanh vô hình, từ mũi đao vô thanh vô hình đó phát ra luồng khí với sức mạnh kinh hồn.

Nhất thủ to lớn chắn trước người Tần Thiên Nhân cũng phát ra một luồng khí tương tự, hai luồng khí giao nhau làm cho không khí bị nén ở giữa không chịu được sức ép bộc phát.

(còn tiếp).