Dịu Dàng Bên Em

Chương 19: Nói thật nhưng cứ tưởng đùa



Khuôn mặt Cẩm Lý tối sầm thật khó coi bởi những lời nói của Kim Thơ, Nhã Lan bị vẻ mặt u ám của Cẩm Lý làm cho sợ hãi, ánh mắt cô trở nên rụt rè hơn, cô nhanh chóng nắm lấy cánh tay Kim Thơ và dùng sức để kéo cô ấy rời đi.

Quả thật Cẩm Lý tức giận đến mức có thể ngay lập tức ăn tươi nuốt sống Kim Thơ vào bụng mới hả giận, từ trước đến nay chưa từng có một nhân viên thực tập nào dám phản bát cãi tay đôi với cô giữa buổi họp quan trọng như vậy.

Ngay khi Kim Thơ rời đi, hầu hết mọi người trong phòng họp điều giải tán ngay lập tức, sắc mặt của Cẩm Lý ảm đạm đến đáng thương, không ai muốn lại gần để an ủi vì sợ lại chọc giận cô, chỉ có Giang Lam một nhân viên thực tập dưới tay cô lấy hết can đảm đi tới gần dùng lời nịnh nọt để hòng làm dịu đi cơn tức giận trong lòng Cẩm Lý.

“Chị Lý, chị thật là giỏi, còn quen biết với diễn viên Hà My nữa. Em nghe bạn bè từ bên công ty đại diện Đông Hải nói, Hà My rất được cưng chiều trong công ty, ngay cả hoa khôi hàng đầu là Rita, cũng phải nhã nhặn trước mặt cô ấy. Kịch bản phim cũng là do cô ấy lựa chọn trước, đúng là con gái của chủ tịch tập đoàn WOsan có khác.”

Câu nói “con gái của chủ tịch tập đoàn” có rất nhiều ý nghĩa và rất dễ gây ra hiểu lầm. Vào tuần trước, khi Cẩm Lý đang trò chuyện với Hà My thì cô ấy có cuộc điện thoại gọi đến, Cẩm Lý đã vô tình nghe thấy Hà My nói chuyện điện thoại và gọi người đầu dây bên kia là “Dad“. Sau đó nhìn thoáng qua Cẩm Lý, Hà My liền đổi lời nói ngay lập tức, Cẩm Lý chắc chắn rằng mình đã nghe đúng. Nhưng lúc đó ông Phạm Hùng đang tiếp khách bên kia, vậy Hà My đang nói chuyện với ai? Còn gọi người kia là “Dad”.

Ai cũng biết chủ tịch tập đoàn WOsan chỉ có một cô con gái duy nhất, tuy chưa bao giờ xuất hiện trước công chúng, từ khi sinh ra đã vô cùng kín tiếng và bí ẩn, Cẩm Lý cũng đã tìm hiểu kỹ càng. Tuy nhiên, Hà My có thật sự là con gái của chủ tịch Phạm Hùng hay không cô còn chưa xác định được, chỉ biết cô ta sinh cùng năm và đang ở trong biệt thự của nhà họ Phạm. Ngoài ra, Lê Giang Lâm chồng của con gái chủ tịch tập đoàn WOsan cũng bất ngờ xuất hiện trong bữa tiệc từ thiện, Cẩm Lý cũng đã tận mắt nhìn thấy Hà My nói chuyện với anh ta cảm giác rất thân thiết. Mặc dù đứng cách xa không nghe thấy cô ấy nói gì, nhưng gần như chắc chắn rằng Hà My là con gái duy nhất của ông Phạm Hùng và là người thừa kế của tập đoàn WOsan.

Cô chủ của một tập đoàn lớn che giấu thân phận rồi gia nhập làng giải trí, muốn lên trang bìa của tạp chí không phải là chuyện khó khăn gì, mà con nhỏ Trish ngay cả Hà My cũng dám xem thường không thèm để ý tới, chắc chắn trước sau gì cũng sẽ chọc giận Hà My. Lúc đó, xúc phạm đến vợ của chủ tịch nơi mình đang làm thì ngay cả khi giám đốc Triệu muốn bảo vệ cô ta cũng không được, nhất định sẽ bị đuổi khỏi công ty.

Nghĩ đến đây Cẩm Lý cảm thấy tốt hơn rất nhiều, cô ấy thậm chí còn tưởng tượng thấy được cảnh Kim Thơ bị đuổi khỏi công ty.

Cẩm Lý cười chế nhạo, “Cô có tài năng thì đã sao, đúng là không biết trời cao đất rộng, sớm muộn gì cũng sẽ rơi một cú lộn nhào không dậy nổi nữa cho xem, đến lúc đó tôi xem cô có lên mặt được nữa hay không.”

Lời này nói ra thật thoải mái, nhưng lông mày và đôi mắt của Cẩm Lý trông rất dữ tợn, Giang Lam đứng gần đó nhìn thấy cũng muốn choáng váng, thật là không khác gì mụ phù thủy thâm độc, quá đáng sợ đi.

Cạnh tranh nơi công sở là chuyện thường tình, cho dù tranh giành về vấn đề gì đi nữa cũng không cần phải dùng lời cay nghiệt với người khác như thế, nên nhớ đây là môi trường văn minh nơi công sở làm việc đó nha.

“Đi tìm hiểu sở thích của Hà My đi. Chiều nay tôi đến công ty đại diện của cô ấy.”

“Được, em sẽ đi làm ngay.” Giang Lam quấn quýt chạy đi nhanh nhất có thể để không phải nhìn thấy bộ mặt dễ sợ của Cẩm Lý.

Lúc này trong văn phòng, Nhã Lan đang ngồi đối diện với Kim Thơ, cô ảo não đưa tay gãi má mình như muốn bựt bội phát điên.

“Chị Trish, tại sao vừa rồi chị lại cãi nhau với chị Cẩm Lý? Chị ta muốn mời Hà My thì cứ để chị ta chọn đi, tuần sau giám đốc mới đưa ra quyết định kia mà.”

Kim Thơ nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, bàn tay phải vẫn đang rê chuột không để ý đến những lời Nhã Lan đang nói. Nhã Lan nghiêng người ghé vào tai Kim Thơ thì thầm:

“Chị Trish, Hà My cô ta cũng rất nổi tiếng, hơn nữa công ty đại diện lại hỗ trợ quảng bá hình ảnh cho cô ta rất tích cực, thường thì muốn nổi tiếng phải có chỗ dựa vững chắc, chị biết ai là người đứng sau chống lưng cho cô ta không? “

Nhã Lan sát lại gần đến nổi hơi thở ra đều phun vào tai Kim Thơ, Kim Thơ thấy có chút ngứa ngáy khó chịu, cô dời ghế sang một bên, ngập ngừng nói: “Ý của em là muốn nói đến?... “

“Tập đoàn WOsan hay tập đoàn NIP?”

Kim Thơ cuối cùng cũng ngẩng đầu lên. Nhã Lan liếc trái nhìn phải không thấy ai bên cạnh liền nói tiếp:

“Nghe nói Hà My có thể là con gái lớn của tập đoàn WOsan.”

Kim Thơ nhẹ giọng: “Em nghe ai nói?”

“Rất nhiều người nói điều đó.”

“Chỉ là tin đồn, mà người khôn ngoan thì không nên nghe theo tin đồn vì 99% điều sai sự thật.”

“Nhưng cô ấy và chủ tịch tập đoàn WOsan cùng mang họ Phạm, cô ấy lại nổi tiếng rất nhanh cho dù chưa từng đóng một bộ phim nào hay tham gia biểu diễn thời trang, chỉ có lọt vào top mười cuộc thi sắc đẹp cấp thành phố. “

Kim Thơ ôm má nhìn Nhã Lan,“ Họ Phạm ở trên trái đất này có rất là nhiều. Không phải tất cả những cô gái mang họ Phạm thì điều là con của chủ tịch tập đoàn WOsan. Vậy tôi họ Phạm, chẳng lẻ tôi cũng là con gái của ông chủ tập đoàn WOsan hay sao? Có con gái của ông chủ nào như tôi không, phải đi làm nhân viên thực tập thế này đây, vậy thì con chủ tịch tập đoàn như tôi thật sự là rất thê thảm rồi.”

Nhã Lan: “ ... “

Nói cũng đúng, thật sự là không nói nên lời.

Nhã Lan cười hề hề ngồi sát hơn, “Chị Trish, để em nói cho chị nghe một bí mật, chị đừng nói ai nghe nhé. Em có một người bạn quen biết với một trợ lý bên cạnh Hà My. Cô ấy nghe trợ lý của Hà My kể rằng có một lần trợ lý của Hà My đưa cô ấy về nhà. Ngôi nhà của bố mẹ Hà My nằm trong khu villa cao cấp, ở nơi đó những ngôi nhà thường có giá cao ngất ngưỡng lên đến hơn một tỷ nha, mà họ lại ở trong ngôi nhà đắt nhất trong khu villa đó, những người có thể sống ở đó là những người giàu nhất trong số những người giàu có trong giới kinh doanh, bạn em còn nghe trợ lý của Hà My nói, thói quen sinh hoạt riêng tư của cô ta rất xa hoa, thoạt nhìn thì đúng là con nhà giàu.”

Nói xong Nhã Lan dừng lại quay qua nhìn Kim Thơ, dường như thấy Kim Thơ không hề để ý nghe những gì mình nói.

Nhã Lan kéo tay Kim Thơ qua, “Chị có nghe em nói không vậy? Em nghĩ tốt hơn hết là nên quên cái vụ dự án đặc biệt cuối năm nay đi. Có thể việc đó cũng không phải là điều tốt gì khi phải lãnh đạo một nhóm lên kế hoạch quảng bá cho một bộ siêu tập mới. giám đốc Triệu đã ở vị trí này nhiều năm như vậy, có bao giờ ông ta nhận làm những việc này đâu mà cũng được thăng chức như ngày hôm nay. Khi thời điểm đến thì sẽ được thăng chức thôi, tốt hơn là nên đợi có vị trí nào bị bỏ trống thì xin vào, cần gì phải động chạm đến những người không nên động chạm rồi chọc giận họ.”

Nhã Lan liếc nhìn Kim Thơ, Kim thơ không thể nhịn được cười, cô đưa ngón tay quất quất về phía Nhã Lan ý bão đến gần một chút.

“Chị cũng sẽ nói cho em nghe một bí mật, em đừng nói cho ai nghe.”

Nhã Lan nghiêng người tò mò hỏi: “Gì vậy?”

Kim Thơ ngã ngớn đưa tay che miệng nói, “Thật ra, chị là người thừa kế của tập đoàn WOsan, cho nên em có thể yên tâm, chúng ta sẽ không bao giờ sợ xúc phạm hay động chạm vào ai hết, vào cũng không cần phải sợ khi chọc giận họ.”

Nhã Lan: “ ... “

Nhã Lan lấy lại bình tĩnh: “Chị Trish, chúng ta đừng nói đùa như thế nữa được không? Đây thực sự là chuyện không thể đem ra làm trò đùa được đâu. Nếu chị xúc phạm đến gia đình ông Phạm Hùng, e rằng toàn bộ cái đất Sài Gòn này dù có rộng lớn thế nào cũng không có chỗ nhận chúng ta vào làm việc đâu. Em dù sao cũng là một người không giỏi giang gì, nếu có bỏ nghề này, em sẽ đi bán trà sữa ở công viên đường hoa Nguyễn Huệ. Nhưng chị thì khác, chị rất giỏi về lĩnh vực này, lại vì chén cơm manh áo mà phải phấn đấu, nếu như bị chặn đứng con đường tiến thân thì thật là đáng tiếc.”

Kim Thơ cười nói,“ Bán trà sữa cũng tốt, chị cũng luôn mong muốn mở một tiệm trà sữa, đến lúc đó chúng ta có thể cùng nhau mở quán kinh doanh.”

Mặt Nhã Lan trở nên tối sầm, cô rằng từng chữ, “Chị Trish, em đang nói với chị một chuyện rất nghiêm trọng đó.”

“Được rồi.” Nụ cười trên môi Kim Thơ nhạt dần, “Đừng đoán mò bừa bãi những cái vô căn cứ nữa. Nếu không có việc gì làm thì hãy xem lại những buổi biểu diễn thời trang diễn ra thường niên vào cuối năm mà chúng ta đã từng làm, giám đốc đã giải thích công việc rồi cho nên cứ dốc toàn lực mà làm thôi. ”

Nhã Lan thở dài, cô đã làm nhân viên thực tập cùng Kim Thơ được vài tháng nên cũng hiểu rõ tính cách của Kim Thơ. Ngày thường nói chuyện nhẹ nhàng và chậm rãi, trên môi lại luôn nở một nụ cười. Nhưng thực ra bên trong cô gái trẻ này chứa đựng một nguồn năng lượng tràn trề, tính cách lại rất mạnh mẽ, một khi đã quyết định điều gì thì sẽ không dễ dàng chịu thua.

Mặc dù Nhã Lan vẫn không đồng ý với việc Kim Thơ xem thường nhà họ Phạm, nhưng nhìn thấy sự kiên định của Kim Thơ lại làm cô không thể giải thích được vì sao mình luôn đứng về phía Kim Thơ, và luôn cảm thấy những lời Kim Thơ nói ra điều đúng. Nếu như Cẩm Lý vẫn tiếp tục nhằm vào Kim Thơ mà gây bất lợi thì cô vẫn sẽ một lòng đứng về phía Kim Thơ.