Triệu Hoàng nhìn về phía Cẩm Lý, “Hà My được trưởng phòng Cẩm Lý đề xuất vào tuần trước bởi vì một sự cố quá lớn đã xảy ra vào ngày thứ Bảy và làm hình ảnh hiện tại của cô ấy bị ảnh hưởng hết sức nghiêm trọng. Cho nên trong giai đoạn nhạy cảm này không thể mời cô ấy được, tôi đã thảo luận với giám đốc bên bộ phận kinh doanh và bán hàng, việc này do Cẩm Lý phụ trách thì sẽ do cô ấy trao đổi lại với Hà My về vấn đề dừng ký hợp đồng.”
Cẩm Lý có vẻ mệt mỏi, “Tôi đã nói chuyện với Hà My Ngày hôm qua rồi. Người đại diện của cô ấy đã chủ động liên lạc với tôi. Anh ta nói rằng hợp đồng không đề cập đến việc hình ảnh của Hà My bị tổn hại do những bất lợi bất ngờ xảy ra, đó cũng không tính là vi phạm hợp đồng.”
“Ứng cử viên đã được quyết định chưa? Hợp đồng đã được ký kết chưa?” Giọng nói của Kim Thơ vang lên làm Cẩm Lý liếc mắt nhìn cô đang ngồi đối diện. Sắc mặt Cẩm Lý ngay lập tức tối sầm lại, giọng điệu hung hăng.
“Giám đốc Trần đã đồng ý rồi, bộ sưu tập lần này là do nhà thiết kế bên đó sáng tạo ra, khâu sản xuất và tung ra thị trường cũng là do ông ấy quyết định, tất nhiên người đại diện cũng do ông ấy chọn.”
Trước đó giám đốc Trần đã kiên quyết không có bất kỳ sự thay thế nào trong việc mời Hà My là gương mặt đại diện, hợp đồng với cô ta cũng đã soạn thảo xong. Nhưng chuyện đó là vào ngày thứ sáu, lúc đó giám đốc Trần vẫn đinh ninh cho rằng Hà My là con gái của chủ tịch tập đoàn WOsan là vợ của chủ tịch Lê, cho nên hợp đồng được soạn thảo rất sơ sài không có hạn chế nào đối với Hà My, giờ thân phận của cô ta đã bị bại lộ ông Trần vội vàng phủi đi bụi bẩn không muốn có bất cứ liên quan gì đến cô ta, càng không muốn vì cô ta làm ảnh hưởng đến show diễn quan trọng của công ty.
Sau khi giám đốc Trần giao chuyện này cho Cẩm Lý và cô ta kết thúc nó rất nhanh, cũng vì cái tội ham trèo cành cao Cẩm Lý đã bỏ qua ý kiến của sếp mình là giám đốc Triệu và trực tiếp ký hợp đồng với Hà My ngay ngày hôm sau, bây giờ xảy ra chuyện cô ta lại muốn rũ bỏ trách nhiệm, muốn đưa sự việc vào sắp xếp của cô ta xem như chuyện đã rồi và bắt buộc phải chấp nhận Hà My làm gương mặt đại diện, nếu không sẽ phải bồi thường hợp đồng cho Hà My.
NIP và WOsan tuy hai mà một, và Hà My thực sự không thể kiện bộ phận Marketing của công ty để đòi bồi thường hợp đồng, nhưng giám đốc Trần vì giữ thể diện đã đổ lỗi hết cho Cẩm Lý, nếu cô ta muốn kiện thì kiện Cẩm Lý vì người ký hợp đồng với cô ta là trưởng phòng Cẩm Lý, cho nên sống chết gì Cẩm Lý cũng phải cố gắng lèo lái dành vị trí gương mặt đại diện show lần này cho Hà My.
“Show diễn cuối năm lần này Trish đã mời được Erik Lưu, và tôi đồng ý với sự lựa chọn đó, cả hai bên đều nghiêm túc hợp tác để tập trung vào show đặc biệt cuối năm cho nên sẽ không có ai ngoài Erik Lưu đảm nhiệm vai trò này.” Triệu Hoàng lời nói khẳng định và rất quyết đoán.
Khi mọi người nghe thấy cái tên Erik Lưu tất cả điều quay sang nhìn Kim Thơ bằng ánh mắt kinh ngạc. Nhã Lan phấn khích kéo nhẹ cánh tay Kim Thơ, cô cứ nghĩ Kim Thơ chỉ nói vậy thôi nhưng cô không ngờ thực sự Kim Thơ lại mời anh ta.
Triệu Hoàng nhìn Kim Thơ, “Trish, hôm nay liên lạc với Erik Lưu và chính thức ký hợp đồng luôn đi.”
Kim Thơ mím môi, “Không được.”
Triệu Hoàng khó hiểu nhìn cô.
Kim Thơ nói, “Hợp đồng bên phía Hà My đã được ký kết, hiện tại vấn đề bên phía cô ấy vẫn chưa được giải quyết. Nếu chúng ta ký hợp đồng với Erik cho dù chúng tôi có trả một khoản phí lớn cho Hà My để thanh lý hợp đồng thì liệu cô ta có đồng ý để yên không? Quản lý của cô ta có thể lợi dụng điều này để gây rắc rối cho chúng ta và ảnh hưởng đến danh tiếng của Erik. Người của cô ta có thể tung tin đồn thất thiệt lên mạng rằng Erik đã dùng thủ đoạn đoạt lấy show diễn của cô ấy vì cô ấy đã ký hợp đồng trước đó rồi, chỉ vì chúng ta diện lý do muốn hủy hợp đồng và mời Erik. Đó là vấn đề khiến chúng ta phải đối mặt trong những lùm xùm sắp tới, và chúng ta Không thể để Erik có nguy cơ bị dư luận chỉ trích chỉ vì những sai lầm của chúng ta.”
Triệu Hoàng gật đầu, “Vậy bây giờ khoan hãy ký hợp đồng, Trish, cô có thể thảo luận với Erik Lưu trước tiên hãy chờ giải quyết xong chuyện của Hà My rồi mới ký hợp đồng sau. Hỏi xem cậu ấy có thể đợi không? Và cậu ấy có sẵn sàng đồng ý hợp tác với chúng ta sau khi biết chuyện này hay không? “
“Tôi sẽ cố gắng trao đổi với Erik.” Kim Thơ nói.
Triệu Hoàng quay sang Cẩm Lý, “Mau giải quyết vấn đề mà cô gây ra, nếu làm không được thì không cần gửi đơn xin nghỉ việc cho tôi, cứ dọn hết đồ của cô và âm thầm biến khỏi đây.”
Sau cuộc họp, mọi người bước ra khỏi phòng với tâm trạng không vui vẻ gì lắm.
Sáng ngày kế tiếp, rất mừng vì sự việc của Hà My không ảnh hưởng gì đến phòng marketing và Kim Thơ cũng đã mời được Erik Lưu, cậu ta đồng ý đợi sau khi giải quyết ổn thoả chuyện của Hà My sẽ chính thức ký hợp đồng. Các đồng nghiệp trong phòng marketing ai nấy điều thích Erik Lưu, cảm xúc phấn khích hiện rõ trên từng khuôn mặt sau đó liếc nhìn Cẩm Lý với một ánh mắt châm biếm khi đi ngang qua mặt cô.
Cẩm Lý ngồi trên ghế với vẻ mặt u ám, Giang Lam đi tới định nói lời an ủi cô thì đột nhiên Cẩm Lý cầm lấy con chuột máy tính trên bàn ném xuống đất suýt chút nữa trúng vào chân Giang Lâm mà trút giận.
“Ai mà biết cô ta là đồ giả chứ.”
Nói xong Cẩm Lý trừng mắt nhìn về phía Kim Thơ lảm nhảm, “Đó là sự thật, một kẻ giả dối luôn có cách để che đậy sự thật không để nó lộ ra ngoài.”
Cô ấy cảm thấy nói như vậy sẽ khiến hợp đồng với Erik Lưu sẽ bị hoãn lại đến khi vấn đề của Hà My được giải quyết. Bản thân gập rắc rối tất nhiên không muốn người khác thuận lợi trong công việc mà người đó lại là đối thủ của mình nữa.
Khóe mắt Kim Thơ thoáng nhìn thấy hành động hung hăng vô cớ của Cẩm Lý vừa rồi, cô quay đi không thèm để ý tới, Kim Thơ thò tay vào túi xách lấy điện thoại di động ra chuẩn bị gọi trà sữa thì nhìn thấy có tin nhắn vừa mới gửi tới. Là Lê Giang Lâm, Kim Thơ vội vàng bấm vào xem.
Lê Giang Lâm: [Anh sẽ về nhà lúc tám giờ tối nay. 】
Kim Thơ sững sờ một lúc, cô nhìn chằm chằm vào hình đại diện để xác nhận rằng đó thực sự là Lê Giang Lâm. Anh ta đích thân gửi tin nhắn báo cho cô biết rằng anh sẽ về nhà, nhưng trợ lý Lưu đã làm việc này từ trước rồi, anh ta thừa biết việc làm của mình là dư thừa mà vẫn làm, vẫn gửi thêm tin nhắn để thông báo cho cô.
“Vị trí của mình trong lòng Lê Giang Lâm thay đổi thật rồi, anh ta để ý đến mình.”
Kim Thơ bị suy nghĩ bất chợt này làm cho bối rối, nhưng cô không quên nhắn tin trả lời gửi lại cho Lê Giang Lâm.
Kim Thơ: [ Hiểu rồi.]
Khi trả lời xong tin nhắn và chuẩn bị thoát khỏi khung trò chuyện thì Kim Thơ nhìn thấy dấu ba chấm chứng tỏ người bên kia đang soạn tin nhắn, Kim Thơ dừng lại và đợi vài giây. Cô nhìn chằm chằm vào màn hình không rời mắt, dường như đang mong chờ người bên kia sẽ gửi tin nhắn gì đó cho mình. Bên kia vẫn đang soạn tin và không có tin nhắn nào được gửi.
Kim Thơ nhíu mày. Lê Giang Lâm, anh có định gửi tin nhắn gì cho tôi nữa không?
Kim Thơ: [? 】Đợi lâu quá nên lỡ tay soạn một dấu chấm hỏi gửi cho Lê Giang Lâm.
Lê Giang Lâm: 【Em… Có nhớ anh không? 】
Kim Thơ, “...” Cô sửng sốt tròn mắt nhìn tin nhắn vừa được gửi đến.
—-----
Lời tác giả: Lê Giang Lâm, anh nên tỏ tình ngay thôi.