Dịu Dàng Trao Mỗi Em

Chương 10: Chỉ là thoáng qua



Cô bất ngờ đến mức hoang mang, xém chút mất cả tâm trạng ăn mì. Một người giàu sang như anh chắc sẽ không bắt đều cô đâu, nếu muốn thì anh đã gọi cho cô từ lâu rồi, vì rõ ràng cô có để lại số điện thoại. Nhưng anh vẫn im lặng trong khi đã nhận ra cô. Càng nghĩ cô lại càng có thêm sự bình tĩnh, một tia hy vọng rực sáng trong tâm trí Hạ Phong.

- Tôi xin lỗi. Do tôi gặp sự cố trong lúc lái xe nên mới...

Anh không trách móc, cũng chẳng cau có:

- Bỏ qua đi, tôi không trách cô.

Tuy thái độ anh có chút lạnh lùng nhưng lời nói rất từ tốn, hòa nhã. Quả thật như những gì cô đã đoán trước được, anh là người rộng lượng lại không chấp nhất:

- Chú...không bắt đền tôi thật sao?

Chi phí sơn lại chỗ trầy xước trên xe với anh chẳng đáng là bao nhiêu, hơn nữa người vô tình gây nên hậu quả lại là một cô gái nhỏ, trông gia cảnh cũng chẳng khá giả gì cả. Người đàn ông lắm tiền nhiều của như anh thì sao có thể bắt đền cô được chứ, điều này với anh cũng chẳng chút cần thiết.

- Tôi nói thật. Cô không phải đền bù gì cả, nên đừng nghĩ ngợi về chuyện này nữa.

Vẻ mặt cô lộ rõ sự mừng rỡ, xem ra gặp tai nạn va quẹt xe không hẳn là chuyện xấu, quan trọng là đối tượng mình va quẹt trúng ra sao. Lần này trong cái rủi có cái may, lòng cô nhẹ nhõm hơn hẳn, không phải lo lắng nhọc nhằn về khoảng tiền đền bù kia nữa.

Sáng sớm tinh mơ, cô lờ mờ mở đôi mắt, gắng gượng ngồi dậy, hôm nay là ngày đầu tiên cô đến spa làm việc, phải tranh thủ sửa soạn nhanh chóng, có mặt đúng giờ.

Cô lê thân người còn vương vấn cơn say ngủ bước xuống cầu thang. Phía dưới trống trải, chăn gối được xếp ngay ngắn, chẳng còn thấy bóng dáng hay bất kỳ dấu tích nào liên quan đến anh. Cô liền nhận ra anh đã rời đi, tuy có sớm hơn cô nghĩ, nhưng chuyện anh phải quay về là điều đương nhiên.

Cô rửa mặt lấy lại tỉnh táo, vệ sinh cá nhân xong thì chuẩn bị một số đồ dùng cần thiết cho vào túi xách. Bất chợt bên ngoài có tiếng gõ cửa, vừa mở cánh cửa ra, cô đã nhìn thấy nụ cười thiện lành của Kim Châu đập vào mắt mình. Kim Châu vừa đưa mắt nhìn vào trong phòng vừa nói nhỏ:

- Sao rồi? Anh ta về chưa?

Gương mặt cô có chút hờn dỗi:

- Chú ấy về rồi.

Vẻ mặt Kim Châu lộ rõ sự thích thú đầy mong chờ:

- Đêm qua thế nào hả em? Chị nôn nóng muốn biết quá.

Thật không ngờ Kim Châu vui mừng đến vậy, nhưng xem ra Hạ Phong đành phải khiến cô ấy thất vọng:

- Cũng bình thường thôi. Em ngủ trên gác, chú ấy ngủ ở dưới. Đến sáng sớm ra thì chú ấy đã rời đi rồi.

Kim Châu có chút hụt hẫng, không có bước tiến hay sự kiện quan trọng nào xảy ra.

- Chỉ vậy thôi sao? Vậy em có hỏi tên hay công việc của anh ta không? À, quan trọng là anh ta đã kết hôn chưa?

Hạ Phong thản nhiên lắc đầu:

- Dạ không. Em không hỏi gì cả. Dù sao cũng chỉ là ở tạm một đêm nên em không hỏi nhiều về người ta làm gì.

Thật không biết nên nói cô ngốc hay quá ngây thơ đối với Kim Châu. Cứ ngỡ sẽ là một đêm tác hợp cho cặp đôi tìm hiểu nhau, chí ít cũng là đôi chút, nhưng nào ngờ không hề có chút tiến triển. Hơn nữa, sáng sớm anh đã vội vàng rời đi, đến chút thông tin về thân thế cũng không có.

- Em thật là, chị tạo cơ hội tốt cho em như vậy. Sao em lại dễ dàng bỏ qua chứ.

Sự gán ghép của Kim Châu đã bất thành. Hạ Phong chỉ biết thở dài bất lực trước sự nhiệt tình đẩy thuyền của chị hàng xóm tốt bụng.

——————————————

Do đang thiếu nhân viên nên đơn xin việc của cô nhanh chóng được duyệt. Ngày đầu tiên cô đến spa Alisa, cũng là lần đầu tiên bước vào nơi được gọi là spa làm đẹp trong đời. Nơi đây rất sang trọng, một trong những spa lớn trong thành phố. Thiết kế spa tựa như một lâu đài nhưng diện tích được thu nhỏ hơn vài phần.

Hạ Phong vẫn chưa có kinh nghiệm, cô chăm chỉ và hết mình học hỏi từ người hướng dẫn. Những thao tác massage mặt và body không quá khó, nhưng để nhớ được từng động tác theo đúng trình tự và vận dụng lực tay vừa phải thì không chút dễ dàng, cần tập luyện, thực hành nhiều mới có thể quen dần được. Cô chọn học chuyên về massage facial vì thấy thích hợp với bản thân.

Những đồng nghiệp của cô cũng hoàn toàn là nữ, Kim Châu làm bên bộ phận dịch vụ phun xăm thẩm mỹ. Thảo nào chân mày của cô ấy rất sắc nét lại đẹp tự nhiên nhưng không tự nhiên mà đẹp, trông rất hài hoà với tổng thể các đường nét trên khuôn mặt.

Từ nhỏ đã bươn chải, lăn lộn kiếm tiền ngoài xã hội, Hạ Phong học hỏi mọi thứ rất nhanh, đặc biệt là những ưu điểm của người khác, cô luôn quan sát, tìm tòi để nâng cao trình độ và kỹ thuật của bản thân qua từng ngày.

Không khí làm việc ở spa rất chuyên nghiệp lại thân thiện, hoàn toàn không xảy ra chuyện ganh đua ghen ghét như khi cô làm việc ở công ty Alva.

Sau nửa tháng vừa học hỏi vừa làm việc, mọi chuyện vẫn diễn ra rất êm xuôi. Hôm nay spa Alisa đón tiếp một khách hàng lớn đã đặt lịch trước. Nghe nói bà ấy là Kiều phu nhân, khách vip của spa. Cứ mỗi tuần một lần, bà ấy đều đến spa để làm đẹp thư giãn, một người có tiền lại biết hưởng thụ, chăm chút bản thân nên thảo nào dù đã u60 nhưng trông bà ấy trẻ hơn cả chục tuổi so với tuổi thật.

Người trực tiếp hướng dẫn, dạy cô những ngày qua là một người rất giàu kinh nghiệm trong lĩnh vực spa làm đẹp. Cô ấy sắp xếp để Hạ Phong phục vụ Kiều phu nhân. Một phần vì cô ấy nhận thấy Hạ Phong học hỏi rất nhanh lại khéo léo, phần muốn thử thách Hạ Phong. Cô ấy tin tưởng Hạ Phong sẽ làm được, hơn nữa Kiều phu nhân vốn là người dễ tính lại nhỏ nhẹ nên đây là cơ hội thích hợp để Hạ Phong trải nghiệm phục vụ một khách hàng lớn như vậy.

Cô bước vào trong căn phòng vip, phòng massage chỉ dành cho một người, loại phòng đặc biệt nhất ở đây.

Kiều phu nhân xưa nay không yêu cầu cố định người phục vụ, chỉ cần khiến bà hài lòng là được. Hạ Phong vừa bước vào trong, Kiều phu nhân nhìn thấy cô liền cất lời gần gũi:

- Con là nhân viên mới sao? Cô làm đẹp ở spa này đã lâu nhưng hôm nay mới gặp con đấy. Trông con xinh xắn quá. Chắc là còn rất trẻ tuổi.

Hạ Phong mỉm cười, thái độ niềm nở, thân thiện:

- Dạ phải thưa cô. Con mới vào làm được nửa tháng thôi. Hôm nay con thật sự rất vinh hạnh khi được phục vụ Kiều phu nhân. Vì tay nghề của con vẫn chưa được chuyên nghiệp nhưng con sẽ cố gắng hết sức mình. Nếu có sai sót gì, mong Kiều phu nhân bỏ qua.

Bà ấy nở nụ cười dịu dàng:

- Được rồi. Ta chủ yếu đến đây thư giãn, không đòi hỏi cao đâu. Con cứ thoải mái, đừng căng thẳng.

Cô bắt tay vào việc, tỉ mỉ trong từng động tác, trong khi đó, Kiều phu nhân vừa tận hưởng vừa hỏi cô đôi ba chuyện về gia cảnh. Khách hàng thân thiện thì cô cũng cởi mở, cô và Kiều phu nhân từ lúc nào đã tâm sự sâu hơn về hoàn cảnh của cô. Biết được cô đang gặp khó khăn về tài chính, hơn nữa tiền lương ở spa của cô hiện tại đang rất thấp bởi lẽ cô không có kinh nghiệm. Nếu không phải do spa cần thêm nhân viên gấp thì cô sẽ phải đóng học phí trọn gói để học về dịch vụ chăm sóc khách hàng ở spa trong sáu tháng, sau đó mới có thể làm việc. Chính vì vậy nên bây giờ tuy cô không phải đóng học phí nhưng tiền lương sẽ rất ít ỏi để đảm bảo công bằng so với nhân viên có kinh nghiệm.

Lắng nghe hết tâm sự của cô, cả việc cô bị ức hiếp dẫn đến mất việc ở công ty Alva. Hạ Phong nào biết người cô đang tâm sự chính là mẹ ruột của Phúc Hiên, chủ tịch tập đoàn Maris và anh cũng chính là người trực tiếp điều hành công ty sản xuất rượu Alva.