Ngoài bọn họ ra, còn có các thế lực lớn như đại lục Huyết Thiên, đại lục Trung Thiên, đại lục Linh La, đại lục Linh Cốt.
Trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ Tổng viện Giám sát còn náo nhiệt hơn cả Tết.
Hơn mười lão già của tám gia tộc Thần Huyết lớn đỏ mắt nhìn: "Thằng này đang đang hấp thu long mạch, là thời điểm không thể phân tâm nhất!"
"Thừa dịp hiện tại chém giết kẻ này!"
Tám gia tộc Thần Huyết lớn có thù truyền kiếp với Hoa tộc!
Nhà họ Diệp bị bọn họ suýt chút nữa hủy diệt, long mạch núi Côn Luân cũng do bọn họ chặt đứt!
Một khi Diệp Bắc Minh hấp thu hết những long mạch này.
Tám gia tộc Thần Huyết lớn bọn họ sẽ hoàn toàn xong đời!
"Giết!"
Hơn mười lão già bỗng nhiên ra tay, hơi thở chết chóc ập tới!
Diệp Thanh Lam ra lệnh: "Bảo vệ cho Minh Nhi, bất kỳ kẻ nào cũng không được lại gần phạm vi ngàn mét xung quanh Minh Nhi!"
"Rõ!"
Mười vị sư tỷ tản ra, phòng thủ mười hướng.
Tròng mắt của bà trong nháy mắt đầy máu, Long Tích sau lưng toát ra hào quang sáng chói: "Long Tích, thiêu đốt cho ta!"
Gào rống!
Bóng mờ của ba đầu Chân Long hiện lên, rồi lập tức bốc cháy.
Hơi thở của Diệp Thanh Lam tăng vọt.
Cứ như vậy vượt qua mấy cảnh giới lớn!
Bà phong tỏa lão già xông lên đầu tiên, bước đến ngăn cản trước mặt lão ta!
Vỗ ra một chưởng!
Lão già này không kịp kêu thảm một tiếng, thân thể đã nổ tung như dưa hấu, hóa thành một đám sương máu!
Những lão già còn lại nhanh chóng lùi lại, trong con ngươi già nua tràn ngập sự kinh ngạc: "Trời ạ! Cảnh giới Giới Chủ?"
"Làm sao có thể!"
"Không phải Diệp Thanh Lam đã biến thành kẻ tàn phế sao?"
Những lão già này quả thực không dám tin vào hai mắt của mình!
"Bà ta lại mở ra Long Tích?"
"Chuyện gì xảy ra vậy?"
Những người khác cũng kinh ngạc nhìn qua!
Trong tám gia tộc Thần Huyết lớn, một lão già mặc đồ xanh trầm mặt: "Bà ta đang tiêu hao tuổi thọ của mình để thiêu đốt lực lượng của ba đầu long mạch!"
"Tạm thời tăng lên cảnh giới, bà ta không kiên trì được lâu đâu!"
"Một khi kết thúc, dù bà ta không chết cũng sẽ hoàn toàn trở nên tàn phế!"
Lão già bên cạnh hỏi: "Bà ta có thể kiên trì bao lâu?"
Lão già mặc đồ xanh lắc đầu: "Không biết, có lẽ là mười lăm phút?"
"Có lẽ một tiếng, cũng có thể là một ngày!"
Lão già mặc áo bào trắng bên cạnh tức giận mắng: "Đáng chết! Dù chỉ có mười lăm phút!"
"Ngộ nhỡ Diệp Bắc Minh hấp thu long mạch thành công, người chết chính là chúng ta!"
"Ngay cả gia tộc sau lưng cũng sẽ hủy diệt theo!"
"Chúng ta không có thời gian chờ đợi, mặc kệ bà ta đi, ra tay với Diệp Bắc Minh!"
"Nhất định phải ngăn cản Diệp Bắc Minh hấp thu long mạch!"
"Giết!"
Hơn mười lão già cùng ngẩng đầu, hai mắt đỏ au khóa chặt Diệp Bắc Minh.
Bay nhanh lao tới chỗ Diệp Bắc Minh!
Diệp Thanh Lam hừ lạnh: "Cút đi!"
Thân thể bà bộc phát ra hơi thở của cảnh giới Giới Chủ, ngăn trở trên con đường buộc phải đi qua.
Bà trực tiếp phong tỏa lão già áo bào trắng: "Ông rất biết tính kế phải không? Muốn giết con tôi?"
"Bà đây giết ông trước!"
Năm ngón tay bà siết lại, nện nắm đấm xuống!
"Không, cứu tôi..."
Lão già mặc áo bào trắng kêu lên thảm thiết, rơi sâu xuống lòng đất như sao băng, chết không nhắm mắt ngay tại chỗ!
Diệp Thanh Lam lại phong tỏa lão già mặc áo xanh, ánh mắt lạnh lẽo: "Còn cả ông nữa, chết đi cho bà!"
...
Ầm!
Diệp Thanh Lam như một nữ chiến thần, đánh đâu thắng đó!
Trong phút chốc, bà đã chém giết tám người, sáu người còn lại điên cuồng chạy thoát thân như chó nhà có tang!
Vẫn luôn chạy đến khoảng cách ngoài ngàn mét, bọn họ mới mở to đôi mắt mắt đầy tơ máu gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Thanh Lam!
Diệp Thanh Lam lạnh giọng quát: "Hôm nay, ai dám tới gần phạm vi ngàn mét quanh con trai tôi, bất luận là thù hay là bạn, tới một người tôi giết một người!"
"Dù giết sạch tất cả mọi người tại đây, tôi cũng sẽ không hối tiếc!"
"Ai không tin thì có thể tới thử xem!"
Giọng nói lạnh lẽo vô tình!
Khiến cho trái tim ai ai cũng run lên!
Có người cúi đầu phỉ nhổ: "Đù, mẹ của tên này còn điên khùng hơn cả cậu ta nữa!"
Một giây sau.
Một giọng nói lạnh lẽo vang lên: "Giết sạch tất cả mọi người tại đây? Bà có thực lực này sao!"
Ai đang nói chuyện?
Tạch! Tạch! Tạch!
Mọi người đồng thời quay đầu, chỉ thấy một lão già râu tóc bạc phơ mặc kình phục đi tới.
"Đây là ai vậy?"
Mọi người nghi hoặc.
Chỉ có con ngươi của lão tổ Đế tộc khẽ co rụt lại: "Ông... Ông là Phong Vu Vũ?"
Lão già mặc kình phục cười một tiếng: "Đế Vô Danh, thật không ngờ ông vẫn còn nhớ rõ lão phu?"
Sắc mặt lão tổ Đế tộc trắng bệch: "Cảnh giới Giới Chủ đỉnh phong, chỉ thiếu chút nữa là có thể đột phá cảnh giới Chân Huyền!"
Trong lòng mọi người run lên.
Rất nhiều người lần đầu tiên nghe nói đến cảnh giới này: "Trên cảnh giới Giới Chủ chẳng lẽ là cảnh giới Chân Huyền?"
Sắc mặt Phong Vu Vũ nghiền ngẫm: "Năm đó, lão phu đến Đế tộc mời ông cùng nhau tiến vào chiến trường Thái Cổ, là chính ông không muốn đi".
"Nếu như ông đi, giờ cũng sẽ không dừng lại ở cảnh giới Giới Chủ sơ kỳ nho nhỏ chứ nhỉ?"