Suy nghĩ anh chợt lóe, anh tiến vào trong lĩnh vực.
Triệu hồi con rối hình người ra chiến đấu.
...
Thế giới Tam Thiên, sâu trong nhà họ Phương.
Phương Nguyên cầm kiếm Càn Khôn Trấn Ngục chém ngang không gian.
Luồng khí hủy diệt ập tới, pháp trận phòng ngự của nhà họ Phương sáng lên, kinh thiên động địa.
“Lão tổ, thanh kiếm này rất mạnh!”
Phương Nguyên kích động nói: “Chẳng trách tên Diệp Bắc Minh kia lại có sức chiến đấu khủng khiếp như vậy!”
“Thì ra là nhờ thanh kiếm này nên cậu ta mới có thể khiêu chiến vượt cấp tận mấy cảnh giới lớn”.
Ánh mắt Phương Vô Đạo sắc bén như chim ưng: “Sau này thanh kiếm này sẽ là bảo vật trấn tộc của gia tộc chúng ta!”
“Tiếc rằng để có được bảo vật ấy mà nhà họ Phương chúng ta đã phải chịu tổn thất nặng nề!”
“Sư phụ của thằng oắt kia lại liều mạng giết nhiều thành viên của nhà họ Phương chúng ta như vậy!”
“Anh Hai của tôi chết thảm, đến xác cũng chả còn lại gì!”
Phương Cửu Lê bỗng nói: “Người nhà của thằng ranh kia đâu rồi? Có đuổi cùng giết tận không!”
Phương Nguyên mỉm cười đáp: “Cháu đã sai người truy sát bọn họ rồi!”
“Nhưng mà bọn chúng rất tinh ranh, theo tin tức mới nhất, người anh em kết nghĩa của tên oắt con kia đã nhảy vực tự sát rồi!”
“Mấy vị sư tỷ của cậu ta đã mất tích khi bảo vệ mẹ của cậu ta!”
“Trước khi mất tích, bọn họ đã bị trọng thương, chắc là không sống nổi đâu!”
“Còn về mẹ của tên oắt con kia vẫn còn bị truy sát!”
Phương Cửu Lê vỗ bàn nói: “Bọn họ phải chết, diệt cả họ cho lão phu!”
“Một tên cũng không được để lại!”
“Vâng!”
Phương Nguyên bình thản gật đầu rồi chuyển chủ đề: “Lão tổ, Túc Hoàng và cháu còn có hôn ước!”
“Bây giờ, cơ thể của Túc Hoàng đã khôi phục rồi, vậy đã đến lúc cho chúng cháu kết hôn rồi phải không ạ?”
Phương Vô Đạo và Phương Cửu Lê nhìn thoáng qua nhau: “Túc Hoàng là thần nữ của Hoàng Cực điện, nếu vào nhà họ Phương quả thật có thể tăng thêm tiếng tăm cho nhà họ Phương!”
“Hơn nữa, còn có thanh kiếm này nữa, nếu có thể nằm trong top một trăm của đại hội đại hội Chân Võ hai năm sau...”
Phương Nguyên cười nói: “Lão tổ, trong cơ thể Túc Hoàng có huyết mạch Phượng Hoàng!”
“Nếu cháu có thể giao hợp với cô ta thì rất có hy vọng tiến vào cảnh giới Chân Linh trước đại hội Chân Võ!”
Hắn ta nắm chặt tay: “Còn cả thanh kiếm này nữa!”
“Đừng nói là top một trăm, cho dù là top mười!”
“Phương Nguyên cháu cũng có lòng tin!”
Xoạt! Xoạt!
Mắt Phương Vô Đạo và Phương Cửu Lê sáng ngời: “Được!”
“Xem ra chúng ta phải đến Hoàng Cực điện một chuyến rồi!”
...
Sâu trong Hoàng Cực điện, trong một cung điện cổ kính.
Một cô gái xinh đẹp không tỳ vết đang khoanh chân ngồi, chân mày khẽ run.
Sắc mặt cô gái thay đổi liên hồi.
Hình ảnh trong đầu khiến gương mặt xinh đẹp của cô ta đỏ bừng.
Cánh tay mềm mại mong manh không nhịn được vuốt ve người mình.