Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1167: Tôi muốn làm bạn với anh



...

..

"Là vị sư tỷ nào của tôi?"

Hô hấp của Diệp Bắc Minh trở nên dồn dập.

Nữ hoàng Tu La hừ lạnh: "Nhóc, một sư tỷ mà thôi, lại khiến cậu quan tâm đến như vậy!"

"Con gái của tôi đã làm chuyện vợ chồng với cậu, cậu không quan tâm hoàn cảnh của cô ấy sao?"

Diệp Bắc Minh chắp tay cúi đầu: "Tiền bối, xin hãy nói cho tôi tình huống của sư tỷ tôi thế nào rồi?"

"Hừ!"

Nữ hoàng Tu La trực tiếp quay người: "Thứ khốn khiếp!"

"Con gái của tôi chỉ còn lại có bảy ngày, thế mà cậu chỉ nhớ đến sư tỷ của mình!"

"Trong vòng bảy ngày tới đến Tu La tộc kết hôn với con gái tôi!"

"Tôi sẽ để cậu đi gặp sư tỷ của mình, nếu không thì suốt đời cậu cũng đừng nghĩ gặp cô ấy!"

Một cơn gió lớn cuốn lên, nữ hoàng Tu La và Ảnh Ma biến mất!

Hoàn toàn không cho Diệp Bắc Minh cơ hội nói chuyện.

Sau khi rời khỏi sơn cốc, Ảnh Ma cuối cùng cũng không nhịn được: "Nữ hoàng, trực tiếp bắt cậu ta về không được sao?"

"Đại nạn của ngài sắp tới, bảy ngày sau nếu như công chúa điện hạ không thể hoàn thành bài kiểm tra..."

"Im ngay!"

Nữ hoàng Tu La quát lớn: "Đời này bản hoàng sẽ không cướp người lần thứ hai!"

"Cướp người có tác dụng không? Năm đó bà đây dùng quân đội triệu người cướp Dạ Huyền về, ông ấy còn không phải bỏ tôi mà đi?"

"Nếu như tên này không bằng lòng cưới con gái tôi, đó cũng là số mệnh của mẹ con chúng tôi!"

..

Lông mày Diệp Bắc Minh gắt gao xoắn lại.

Âm thanh của Hạ Nhược Tuyết vang lên: "Bắc Minh, rốt cuộc là vị sư tỷ nào?"



"Hiện tại chúng ta nên làm cái gì?"

Diệp Bắc Minh khẽ suy tư: "Anh muốn đi Ma Uyên một chuyến để gặp bố anh một lần trước, sau đó cân nhắc đi Tu La tộc hay không!"

"Thời gian bảy ngày hẳn là cũng đủ!"

"Nhược Tuyết, để anh đưa em về thế giới Cao Võ trước!"

Hạ Nhược Tuyết lại lắc đầu: "Không cần, em còn có việc cần làm tại ba ngàn thế giới!"

"Gì cơ?"

Diệp Bắc Minh kinh ngạc.

Hạ Nhược Tuyết không hề giấu giếm: "Sư phụ em, Vạn Đạo Kiếm Chủ từng dặn dò, nếu có một ngày em đến được ba ngàn thế giới!"

"Nhất định phải tìm được một tông môn tên là Vạn Đạo Kiếm Tông!"

Diệp Bắc Minh nghi hoặc: "Vạn Đạo Kiếm Tông?"

Hạ Nhược Tuyết gật đầu: "Về lý do cụ thể, em đã thề với sư phụ sẽ không nói cho người thứ ba!"

"Cho nên không thể nói cho anh!"

Diệp Bắc Minh tỏ vẻ đã hiểu.

Hạ Nhược Tuyết có thể hy sinh bản thân mình vì anh, tất nhiên không phải là muốn giấu giếm bí mật!

Mà bởi cô ấy đã đồng ý với sư phụ mình, nên mới không thể nói!

"Được, chính em phải vô cùng cẩn thận!"

Diệp Bắc Minh gật đầu.

Anh biết Hạ Nhược Tuyết không cam lòng làm hoàng yến trong chiếc lồng son.

Anh cũng sẽ không hạn chế Hạ Nhược Tuyết tự do bay lượn!

Hạ Nhược Tuyết cắn cắn môi đỏ: "Trước khi đi, chúng ta..."

Cô nói xong, nhào về phía Diệp Bắc Minh!

Một suy nghĩ hiện lên trong đầu Diệp Bắc Minh: "Tháp nhỏ, cắt đứt cảm giác!"

Ngàn mét ở ngoài, hai cô gái nhìn đám ma vụ lăn lộn trong sơn cốc.



"Tiểu thư, lá gan của bọn họ lớn thật đấy!"

"Giữa ban ngày ban mặt, thế mà trực tiếp... liền... liền..."

Gương mặt xinh đẹp của Hoàn Nhi đỏ bừng, ngượng ngùng dậm dậm chân.

Mặc dù cô ta là tấm thân xử nữ, nhưng cũng biết chuyện phòng the.

Thánh nữ Tổ Long điện cũng thấy hơi xấu hổ: "Được rồi, chờ bọn họ xong việc rồi nói sau!"

"Chúng ta rời đi đã!"

Một tiếng sau.

Hai người quay lại.

Ma vụ vẫn đang cuồn cuộn!

Vẫn chưa kết thúc!

Hoàn Nhi nuốt nước miếng: "Tiểu thư, tại sao lại lâu như thế?"

"Theo tôi được biết, người bình thường cũng chỉ tầm khoảng bảy, tám phút thôi!"

Thánh nữ Tổ Long điện trừng mắt nhìn Hoàn Nhi: "Em biết được những thứ vớ va vớ vẩn này từ chỗ nào?"

Hoàn Nhi đang định giải thích.

Ma vụ bên trong sơn cốc tan đi!

Hai người sửa sang lại quần áo xong, ve vãn thêm nửa tiếng, Hạ Nhược Tuyết mới lưu luyến không rời bước đi!

Diệp Bắc Minh lập tức kết nối với tháp Càn Khôn Trấn Ngục, đôi mắt trầm xuống!

Anh nhìn về phía Thánh nữ Tổ Long điện đang trốn: "Người nào? Cút ra đây!"

Hai bóng hình xinh đẹp bay tới, rơi vào trong sơn cốc.

Diệp Bắc Minh khá bất ngờ: "Là cô?"

Thánh nữ Tổ Long điện mỉm cười: "Anh Diệp, là tôi!"

"Tôi đến từ Tổ Long điện, không có ác ý với anh Diệp, chỉ là muốn thêm một người bạn".

Sắc mặt Diệp Bắc Minh khẽ tạm dừng: "Lúc ở nhà họ Phương, cảm ơn cô đã nói chuyện đỡ cho tôi".