Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1246: Diệp Càn Khôn, tôi thừa nhận trước đây mình có chút kiêu ngạo!



Toàn bộ nơi này im lặng, đường đường là thánh nữ Tổ Long Điện lại mở miệng nhờ giúp đỡ!

Mặc Bạch Y nghiến chặt răng!

Vũ Thiên Tuyệt ở bên cạnh run rẩy, hoảng sợ nhìn Diệp Bắc Minh!

Diệp Bắc Minh mỉm cười: "Được, nhưng tôi có một yêu cầu."

"Ngài nói đi!" Thánh nữ Tổ Long Điện kích động.

"Tháo mặt nạ của cô xuống, tôi không thích phụ nữ xấu xí!"

Thánh nữ Tổ Long Điện hơi sửng sốt, sau đó lập tức tháo mặt nạ vàng trên mặt xuống!

Một dung mạo nghiêng nước nghiêng thành xuất hiện!

Một khuôn mặt xinh đẹp với tỷ lệ hoàn hảo, một dung nhan tuyệt mỹ không chút tỳ vết nào!

Đôi môi đỏ rực như ngọn lửa bùng cháy!

Đôi con ngươi màu xanh lam, rất mê hồn!

"Đẹp quá!"

"Chẳng trách cô ta lại đeo mặt nạ, đẹp quá!"

Đám đông kêu lên, gần như nghẹt thở!

Diệp Bắc Minh sửng sốt!

Tô Tử Lăng kêu lên một tiếng: "Đứng hạng ba trong danh sach nữ thần, Long Khuynh Vũ!"

Tô Tử Lăng nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của thánh nữ Tổ Long Điện!

"Tôi đã nhìn thấy chân dung của cô, nhưng ngoại trừ biết tên cô thì tôi cũng không biết thêm thông tin nào khác!"

"Tôi không ngờ cô lại là thánh nữ Tổ Long Điện!"

"Là tôi!"

Thánh nữ Tổ Long Điện gật đầu.

Diệp Bắc Minh cười nói: "Là người đẹp thì đi theo tôi!"

Long Khuynh Vũ hơi hành lễ: "Đa tạ Diệp công tử!"

Đột nhiên.

Sau lưng Diệp Bắc Minh hơi đau nhói, lại bị Tam sư tỷ dùng sức nhéo một cái!

Long Khuynh Vũ có chút giật mình!

Tô Tử Lăng cũng có chút kỳ quái!

"Vl, chẳng lẽ người đẹp này ghen tỵ sao?"

Lại một loạt tiếng kêu thảm thiết!

Diệp Bắc Minh không để ý ánh mắt khiếp sợ của mọi người, một đường đi đến vị trí bậc thang thứ 5000!



Ba người Vương Như Yên, hoàng hậu Hồng Đào, Chu Lạc Ly đang nghỉ ngơi.

Diệp Bắc Minh mỉm cười nhìn ba người: "Đi thôi!"

Ba người khẽ gật đầu, đi theo sau Diệp Bắc Minh, áp lực biến mất.

"Ôi trời! Lại thêm ba người đẹp nữa à?"

Đám đông sôi nổi nghị luận!

"Xảy ra chuyện gì với tên này thế?"

Lý Thất Dạ cau mày.

Đôi mắt xinh đẹp của Dao Cơ chuyển động: "Chẳng lẽ anh ta chỉ thích người đẹp sao?"

Những người tu võ còn lại cũng nhận ra điểm này.

"Nếu anh ta thích người đẹp thì chúng ta cứ thử đoán xem người may mắn tiếp theo là ai đây?"

Cũng không còn nhiều người tu võ trên bậc thang nữa!

Phụ nữ tu võ thậm chí còn ít hơn!

Những người có thể gọi là tuyệt đẹp lại càng ít đến đáng thương!

"Chẳng lẽ..."

Ầm!

Ánh mắt của mọi người đều đổ dồn vào Mộ Dung Tình!

"Người đẹp tuyệt sắc tiếp theo chính là cô ta!"

"Xem anh ta có dừng lại bên cạnh Mộ Dung Tình hay không!"

Mọi người nghị luận, không hề che giấu giọng nói của mình.

Mặc dù Mộ Dung Tình rất thờ ơ.

Nhưng mọi người vừa nói như vậy, trong lòng cô ta lại nảy sinh một cảm giác mong chờ nho nhỏ!

"Mộ Dung Tình à Mộ Dung Tình, mày đang suy nghĩ cái gì vậy!"

"Mày là thiên chi kiều nữ của Thanh Vân môn, làm sao có thể nảy sinh ý nghĩ dựa dẫm vào người khác chứ? Mày không thể nghĩ như vậy!"

Suy nghĩ một chút, Mộ Dung Tình nghiến chặt răng, tiếp tục leo lên!

Bộp! Bộp! Bộp!

Diệp Bắc Minh vẫn duy trì tốc độ năm giây một bậc thang!

Tốc độ này vốn dĩ rất chậm, bây giờ trong mắt mọi người lại nhanh đến mức khiến người ta tê cả da đầu!

"Chẳng lẽ anh ta sẽ duy trì tốc độc này để bước lên đỉnh sao!"

"Leo lên đỉnh? Không thể nào!"

Có người kiên quyết lắc đầu: "Kể từ khi cấm địa Luân Hồi tồn tại tới nay, chưa từng có người nào leo lên đến đỉnh!"



"Anh ta đang đến gần Mộ Dung Tình!"

Dưới ánh nhìn của vô số người, Diệp Bắc Minh chỉ còn cách Mộ Dung Tình 50 bậc thang!

40 bậc!

30 bậc!



"10, 9, 8..."

Đến cuối cùng, mọi người thậm chí cũng không cầm lòng được mà đếm theo từng bước!

"3, 2, 1!"

Cuối cùng, Diệp Bắc Minh và Mộ Dung Tình đã đứng cùng một bậc thang!

Vào lúc này.

Trái tim nhỏ bé không chút gợn sóng nào của Mộ Dung Tình bắt đầu đập thình thịch!

Khuôn mặt xinh đẹp của cô ta đỏ bừng, chỉ có thể dùng khóe mắt liếc nhìn Diệp Bắc Minh!

Chỉ cần một cái liếc mắt mà thôi!

Hai người đã lướt qua nhau!

"Vl, xảy ra chuyện gì thế?"

"Không dừng lại?"

"Thậm chí anh ta còn không thèm liếc nhìn Mộ Dung Tình một cái nữa?"

"Xảy ra chuyện gì vậy? Chẳng phải tên này thích phụ nữ đẹp sao?"

Nhiều giọng nói khác nhau truyền đến từ mọi hướng!

Kinh ngạc, ngạc nhiên, bất ngờ, vô cùng thất vọng!

Trong lòng cô ta dâng lên nhiều cảm xúc khác nhau. Vào lúc này, trong lòng Mộ Dung Tình tràn ngập đủ mọi cảm xúc lẫn lộn: "Anh ta… Anh ta cứ như vậy đi ngang qua mình?"

"Thậm chí còn không thèm liếc nhìn mình dù chỉ một cái!"

"Chẳng lẽ mình không đủ xinh đẹp sao? Mình cũng đứng hạng bảy trong danh sách nữ thần!"

"Tại sao?"

Phù!

Thân thể mềm mại của Mộ Dung Tình run lên, phun ra một ngụm máu tươi!

Suýt chút nữa gần như phát điên!

Nhưng Diệp Bắc Minh lại không hề quay đầu lại, chỉ để lại một bóng lưng cho Mộ Dung Tình!

Đồng thời cũng để lại một bóng ma không thể xóa nhòa trong lòng cô ta!

"Không được, không thể tiếp tục như vậy nữa!"