Nhậm Kiếm Hành mừng rỡ, đi theo Yến Vũ Linh vào sâu trong Huyết Mai Lâm!” Lâm Mạn Dao hừ nói: “Giả vờ làm người tốt cái gì chứ, tôi thấy cô ta cho rằng người ta là người của Huyền Thiên Tông!” “Nên mới chạy lên nịnh bợ!” Hà Khung cười khẩy: “Đúng là đồ đàn bà ngu xuẩn, đây không chỉ có mỗi vấn đề dẫn đường đâu!” "Đừng quên, ba thế lực Thiên Đạo Tông, nhà họ Giang, Sát Minh đều đang đuổi giết tên họ Diệp kia!" "Dẫn đường cho Huyền Thiên Tông, tương đương đắc tội với ba thế lực lớn!" Advertisement … Bùm! Một luồng sức mạnh cực kỳ bá đạo tấn công tới, Diệp Bắc Minh bị đánh bay ra ngoài! Thân thể đập mạnh vào một cây huyết mai, phun ra một ngụm máu tươi! Advertisement "Anh Diệp!" Sở Vị Ương và Sở Sở cùng lao đến. Mười mấy bóng người lao ra, vây quanh Diệp Bắc Minh chật cứng! Bốp bốp bốp! "Bách Lý tông chủ quả thực có thủ đoạn hay lắm!" Ông lão Thiên Khiếm bật cười vỗ tay đi tới, nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh: "Chạy, tiếp tục chạy đi!" "Sao lại không chạy đi? Có phải chạy hết nổi rồi đúng không?" Giọng nói của Giang Lục U khàn khàn: "Sức chịu đựng của tiểu súc sinh này thực sự đáng kinh ngạc!" "Lại có thể cầm cự được nửa giờ trong lúc chờ chúng ta đuổi theo!" "Cậu ta chỉ mới ở cảnh giới Siêu Phàm, một khi để cậu ta thăng cấp lên thì hậu quả thật không dám tưởng tượng!" "Trực tiếp giết đi!" Bách Lý Tranh Vanh lắc đầu: "Không gấp, chúng ta còn chưa tra hỏi được bí mật trên người phế vật nhỏ này!" Khí tức giận dữ và cuồng bạo trên người ông ta biến mất! Sau khi bắt được Diệp Bắc Minh, ngược lại trở nên bình tĩnh! "Phế vật nhỏ, cậu có thể khiến ba thế lực lớn chúng tôi đồng loạt ra tay cũng đáng tự hào lắm đấy!" "Nói đi, rốt cuộc cậu là ai?" "Sư phụ của cậu là vị đại năng nào của Hoa tộc Thượng Cổ?" "Bản lĩnh cao cường của cậu đến từ đâu?" "Rốt cuộc mục đích cậu trở lại Huyền Giới là gì?" Bách Lý Tranh Vanh một hơi nói xong: "Nói hết tất cả, tôi có thể cho cậu thoải mái!" "Nếu không…" Ông ta nheo mắt lại, hơi thở lạnh lùng quét qua: "Nếu như cậu cứ cố chấp thì tôi cam đoan cái chết sẽ là một hy vọng xa vời đối với cậu!"