Tiêu Bất Hủ lập tức luống cuống, kiếm Càn Khôn Trấn Ngục không có chút ý dừng lại nào!
Chém về phía đầu Tiêu Bất Hủ!
"Cẩn thận!"
Tuyệt Vô Trần khẽ quát một tiếng.
"Huyết long, giết!", Diệp Bắc Minh hét to.
Advertisement
Một tiếng rồng gầm vang lên bên tai mọi người, một con huyết long xông ra từ kiếm Càn Khôn Trấn Ngục!
Con ngươi của Tiêu Bất Hủ điên cuồng co vào, một cảm giác tử vong khóa chặt lấy ông ta: "Đừng... Cậu Diệp, đừng mà..."
Ầm!
Advertisement
Huyết long va mạnh lên đầu của Tiêu Bất Hủ!
Khiến nó nổ tung như dưa hấu!
Sát Thần trở về, thế không thể đỡ!
"Tên nhóc này có thể giết Đế Cảnh ư?"
Hiên Viên Đại Long bị dọa đến mức toàn thân run rẩy: "Không đúng! Rõ ràng tên nhóc này mới là cảnh giới Siêu Phàm?"
"Chờ một chút! Đậu má... Vừa mới qua bao lâu mà cậu ta đã là cảnh giới Chúa Tể đỉnh phong rồi?"
"Đây là tốc độ gì?"
Đám đệ tử Huyền Thiên tông còn lại cũng nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh!
Giống như là gặp quỷ!
"Cậu!"
Tuyệt Vô Trần chỉ vào Diệp Bắc Minh, đôi mắt giống như là đang rỉ máu: "Nhị sư đệ!"
"Diệp Bắc Minh! Cậu dám giết nhị sư đệ của chúng tôi?"
Ba người Trịnh Cửu Uyên, Nghiêm Bắc Huyền, Vô Danh muốn rách cả mí mắt!
"Diệp Bắc Minh, cậu đáng chết!"
"Mẹ nó đừng nói nhảm nữa, ông nghĩ ông đây đang nói đùa chắc?"
Diệp Bắc Minh giận dữ mắng một tiếng: "Sáu con chó già bội bạc, không một ai chạy thoát được đâu!"
"Chết hết đi cho ông đây!"
"Tiểu súc sinh này đã điên rồi, sớm biết có ngày hôm nay thì lúc ấy lão phu nên dùng một chưởng đánh chết cậu ta!"
Sắc mặt Tuyệt Vô Trần cực kỳ khó coi: "Cậu thật đáng chết!"
Trong đôi mắt vốn đang tràn ngập giận dữ của ông ta hiện lên một vẻ sợ hãi, chợt phẫn nộ quát: "Đồng loạt ra tay, không tiếc bất cứ giá nào cũng phải khiến tên tiểu súc sinh này hồn phi phách tán!"