Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1575: "Không cần bẩm báo, trực tiếp diệt tộc!"





Bốn phía sơn cốc có hàng trăm hàng ngàn người đang đứng, mỗi người đều nhìn về phía sâu nhất trong sơn cốc với ánh mắt nghiêm nghị!



Chỉ nhìn thấy.



Một thanh niên với mái tóc đen đang bay múa!



Độ kiếp!



Hơn nữa còn là lôi kiếp của cảnh giới Đế Tôn!



Advertisement

"Sau khi lôi kiếp kết thúc, chắc hẳn Đình Nhi sẽ có thể đột phá cảnh giới Đế Tôn đi!"



Một lão giả tóc trắng vuốt râu một lúc, trên mặt là nụ cười vô cùng hưng phấn.



Ánh mắt người xung quanh cũng nóng như lửa, kích động nhìn chằm chằm vào chỗ sâu trong sơn cốc!



"Đình Nhi đã lợi hại hơn mấy lão già chúng ta nhiều!"



Advertisement



"Đúng vậy, sau này cậu ấy tiến vào Thần Giới, nhà họ Phó ta vươn lên chỉ ở trong tầm tay!"



"Hahahahaha! Không hổ là kỳ lân tử nhà họ Phó chúng ta, người đứng thứ nhất Huyền Bảng, vô địch thiên hạ!"



Đám người nghị luận xôn xao.



Bỗng nhiên.



Ầm ầm!



Từng con rồng sét hóa từ lôi kiếp nện mạnh lên trên người Phó Long Đình!



Phụt!



Phó Long Đình phun ra một ngụm máu tươi, cả người bay ra ngoài!



Lôi kiếp im bặt dừng lại!



"Chuyện này..."



"Thất bại rồi sao?"



Tất cả mọi người nhà họ Phó đều vô cùng sợ hãi, lập tức sải bước ra, tất cả đều xông vào trong sơn cốc.



"Đình, chuyện gì xảy ra vậy?"



Lão già tóc trắng quan tâm hỏi: "Vì hôm nay mà cậu đã bế quan mười năm, làm sao lại thất bại?"



Phó Long Đình lau máu tươi ở khóe miệng một cái, trên khuôn mặt anh tuấn tràn đầy lệ khí cuồng bạo!



"Lúc đầu nhất định sẽ thành công, thế nhưng ngay vừa rồi trái tim của tôi đột nhiên đau nhức kịch liệt!"



"Giống như có một người thân nhất đã rời xa tôi, khiến tôi phân tâm nên mới độ kiếp thất bại!"



"Người thân nhất rời đi?"



Đám người sững sờ.



Lão giả tóc trắng quay đầu nhìn thoáng qua đám người, bố mẹ của Phó Long Đình đều ở trong đó!



Đột nhiên một tiếng "răng rắc" giòn giã vang lên.



Mẹ Phó Long Đình đưa tay vào trong ngực, một khối huyết ngọc vỡ vụn xuất hiện ở trước mắt mọi người.






























"Đừng mà!"