Phó Long Đình hoàn toàn điên cuồng, trên người lao ra hư ảnh một con Kim Long, muốn tránh thoát chân Diệp Bắc Minh! "Rồng? Tôi cũng có!" Diệp Bắc Minh cười đầy lạnh lẽo, sau lưng phun ra ma khí ngập trời! Chín con Ma Long màu đen đồng thời nghiền ép về phía Kim Long do Phó Long Đình triệu hồi ra, trong nháy mắt xé nát nó! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! AdvertisementAnh lại dùng tốc độ nhanh nhất liên tục đạp xuống bốn chân, giẫm nổ tung tứ chi của Phó Long Đình ngay tại chỗ! "Này... Sao lại như vậy?" Lê Mộng Ly dọa sợ, thân thể mềm mại run rẩy! Chu Nhược Giai kiêu ngạo, đôi mắt đẹp nhìn Diệp Bắc Minh mang theo yêu thương vô hạn! Advertisement "Trời ạ!" "Phó Long Đình không những thua, mà chân tay còn bị phế đi?" "Thằng này là ai, cậu ta điên rồi sao?" Sau nỗi khiếp sợ ngắn ngủi, thay vào đó sự khiếp sợ nồng nặc! Đối xử với Phó Long Đình như vậy, nhà họ Phó có thể buông tha anh sao? Không biết từ lúc nào, phía Huyền Các mở ra một cánh cửa sổ, một đôi mắt đẹp hơi kinh ngạc nhìn tất cả mọi chuyện! "Người này là ai? Anh ta lại đánh thắng được Phó Long Đình?" Mấy nha hoàn sau lưng thiếu nữ đều lắc đầu. "Cậu Phó!" "Thằng chó đẻ, thả cậu Phó nhà chúng tôi ra!" Lúc này, bảy tám lão già mở to hai mắt xông đến, trái tim bị dọa đến gần như nổ tung! Tứ chi Phó Long Đình bị đánh gãy, còn chịu thương nặng như thế. Bọn họ không bảo vệ tốt cho anh ta, sau khi trở về tuyệt đối khó thoát khỏi cái chết! Hiện tại cứu Phó Long Đình, khi trở về có lẽ còn có thể giữ được tính mạng của người nhà! Diệp Bắc Minh liếc nhìn đám lão già này: "Một tên phế vật mà thôi, tôi có thể không giết anh ta!" "Dùng mạng của ông cháu nhà họ Mặc để đổi!" Những lão già này hơi do dự. Đột nhiên, Phó Long Đình điên cuồng gào lên: "Đụ! Chúng mày còn đứng ngây ra đó làm gì?" "Ra tay, đồng loạt ra tay cho tao! Giết tên chó đẻ này!" Một chân Diệp Bắc Minh giẫm lên nửa gương mặt Phó Long Đình: "Anh quá lắm mồm!" "Cậu Phó..." Đám lão già nhà họ Phó bị dọa đến vãi cả linh hồn! "Hít hà..."