“Thả cô cũng được thôi, trừ phi cô thề sẽ không ra tay với tôi!” “Nằm mơ, chỉ cần anh thả tôi, tôi đảm bảo sẽ giết chết tên yêu râu xanh nhà anh!”, Diệp Vy Ny tức giận nghiến răng nghiến lợi. Diệp Bắc Minh thở dài: “Vậy thì đắc tội!” Tay bóp mạnh hơn! “Á... Đau!” Diệp Vy Ny kêu la thảm thiết, nước mắt rơi ào ào: “Người đâu, mau đến đây!” Advertisement Đáng tiếc không có ai đáp lại! Diệp Bắc Minh bày ra vẻ mặt bất đắc dĩ: “Đừng gọi nữa, gọi rách cổ họng cũng vô ích!” “Người của cô không có ở đây đâu!” “Anh… Muốn chém muốn giết, thích làm gì thì làm!” Advertisement Diệp Vy Ny thấy thế thì ngửa cổ lên: “Dù anh giết tôi, chắc chắn Huyền Các cũng sẽ không tha cho anh!” Diệp Bắc Minh hết nói nổi: “Tôi giết cô làm gì? Chúng ta giao dịch đi!” Nói rồi. Ánh mắt Diệp Bắc Minh trở nên nghiêm túc, anh nhìn ngực của Diệp Vy Ny! Một hình xăm huyết long như ẩn như hiện! Sau đó, anh lại nhìn về phía mông cô ta. Cơ thể Diệp Vy Ny run rẩy, cô ta nuốt nước bọt: “Đồ dê xồm… Anh muốn làm gì?” “Muốn giết thì cứ giết, không được làm gì tôi!” Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Cô nghĩ nhiều rồi, tôi…” Ngay sau đó, Diệp Vy Ny cảm thấy cơ thể mình tỏa nhiệt, khuôn mặt nóng bừng! Hô hấp tức khắc trở nên dồn dập, đôi mắt xinh đẹp bùng lên ánh lửa! “Phù, phù, phù…” Cô ta thở hổn hển. Lồng ngực phập phồng, chỉ trong nháy mắt khuôn mặt đã trở nên đỏ au! Bởi vì quá kích động, cô ta phun ra một ngụm máu! Gào! Bỗng nhiên, có tiếng rồng gầm vang lên! Hình xăm huyết long trên ngực Diệp Vy Ny khẽ run rẩy! Dường như có dấu hiệu muốn lao ra ngoài! “Nguy rồi!” Sắc mặt Diệp Bắc Minh thay đổi, vội vàng lấy ngân châm ra. Đâm lên ngực Diệp Vy Ny. Phập! Phập! Phập! Ngân châm đâm vào ngực, huyết long tạm thời bị chặn lại. Diệp Vy Ny thở đều hơn, cô ta nhìn Diệp Bắc Minh với ánh mắt kinh ngạc: “Anh làm gì với tôi?”