“Tao nói! Tao nói!” Vương Nguyên sợ thật sự, mau chóng nói: “Là hai trưởng lão Trương Tuyệt Long và Tần Bách Hùng của học viện Viễn Cổ, họ đã liên lạc riêng với tao!” “Bảo tao hôm nay gây rắc rối với mày trước mặt tất cả mọi người, còn nói với tính cách của mày, chắc chắn sẽ xung đột với tao!” “Đến lúc đó… khụ khụ… đến lúc đó tao lấy thân phận thiên sứ giết chết mày!” “Người của học viện Viễn Cổ sẽ không nói gì, những lời tao nói đều là thật!” Advertisement Nói xong một hơi! Soạt! Hàng tăm ngàn đôi mắt lập tức nhìn sang Trương Tuyệt Long và Tần Bách Hùng. Vẻ mặt không dám tin! Advertisement Sắc mặt của Kiếm Phá Thiên tái xanh: “Hai người!” “Thì ra là vậy”. Diệp Bắc Minh bỗng hiểu ra, buông tay. Vương Nguyên ngã xuống đất, vội vàng lùi lại, dường như lùi đến bên rìa đài cao. Vừa thở hổn hển, vừa run lên bần bật! Cùng lúc đó, Diệp Bắc Minh vụt người nhảy lên biến mất tại chỗ! Liền sau đó, xuất hiện trước hai người Trương Tuyệt Long và Tần Bách Hùng như quỷ mị! “Bắc Minh, chúng tôi…” Hai người đang định lên tiếng. Gru! Một tiếng rồng gầm vang lên! Nắm đấm của Diệp Bắc Minh bùng phát một con huyết long, nghiền áp về phía hai người! “Tiểu súc sinh cuồng ngạo, muốn chết hả!” Trương Tuyệt Long biết giải thích thế nào cũng vô ích, thét một tiếng: “Cùng ra tay giết hắn! Việc còn lại, sau này rồi tính!” Tần Bách Hùng cắn răng, biết không còn đường lui! Mỗi người lấy ra binh khí, khí tức cảnh giới Đế Tôn bùng phát như sóng thần! Huyết rồng gầm một tiếng, huyết quang tiêu tan! Hai người kìm kẹp tấn công hai bên trái phải, giết về phía Diệp Bắc Minh như sao băng! “Ha ha!” Khóe miệng Diệp Bắc Minh nhếch lên nụ cười lạnh lùng: “Tôi chỉ thăm dò một chút, hai người đã không nhịn được rồi?” Tay phải đã dung hợp xương Chí Tôn tấn công ra một quyền! Vù! Một luồng sức mạnh nổ tung! Hóa thành hư vô!