"Nếu mọi người đã đến từ cùng một nơi, vậy thì có vinh cùng vinh, có nhục cùng nhục!" Đám người nhà họ Diệp và nhà họ Cổ kinh ngạc nhìn anh! Đôi mắt đẹp của Diệp Vy Ny càng là sáng lên: "Cậu Diệp, ý của anh là gì?" Diệp Bắc Minh trực tiếp xoay người, đi về phía Giang Hiêu: "Hắn ta bắt nạt các người như thế nào, tôi bắt nạt lại như vậy!" "Đệt! Đi thôi!" AdvertisementHầu Tử xắn tay áo lên, dáng vẻ hóng drama, không chê chuyện lớn: "Mấy câu của anh Diệp khiến tôi sôi máu rồi đây!" "Đệt con mẹ nó!" Hắn ta bắt nạt các người như thế nào, tôi bắt nạt lại như vậy? Một câu ngắn ngủi. Advertisement Nhưng nó lại khiến dòng máu chảy trong mỗi người của nhà họ Diệp và nhà họ Cổ sôi trào! "Chúng ta đều là người luyện võ, dựa vào đâu phải chịu người khác ức hiếp như vậy?" "Đúng vậy! Ở Huyền Giới, chúng ta cũng là những thiên tài đứng đầu, tại sao ở chỗ này lại phải chịu ức hiếp như vậy?" Đám người nhà họ Diệp và nhà họ Cổ nắm chặt nắm đấm. Cả người Diệp Vy Ny choáng váng, thậm chí mũi cũng có chút chua xót! Nhìn nhịp chân của Diệp Bắc Minh kiên quyết tiến về phía trước, cô ta hít sâu một hơi: "Toàn bộ người nhà họ Diệp mau đi theo cậu Diệp!" "Rõ!" "Toàn bộ người nhà họ Cổ, đi thôi!" Dưới sự dẫn dắt của Diệp Bắc Minh, bọn họ nhanh chóng tiến về khu vực trung tâm của quảng trường. Lúc đầu, không mấy ai chú ý nhiều đến bọn họ. Khi Diệp Bắc Minh và những người khác đến gần trung tâm quảng trường, mọi người không muốn chú ý cũng khó. Dù sao, càng đến trung tâm quảng trường, người tu võ càng thưa thớt! Cảnh giới Đế Tôn chỉ có thể nghỉ ngơi ở rìa ngoài, thân thể Bán Thần có thể đến gần khu vực trung tâm hơn một chút! Theo sau Diệp Bắc Thần có hơn hai mươi người, sải bước đi về phía trung tâm quảng trường, vô số ánh mắt đang đổ dồn vào bọn họ! "Những người này là ai vậy?" "Đế Cảnh? Tất cả đều là Đế Cảnh? Một tên Đế Tôn cũng không có, chứ đừng nói đến thân thể Bán Thần!" "Bọn họ hình như đến từ một nơi tên là Huyền Giới, bọn họ điên rồi sao? Đế Cảnh mà lại dám đến gần trung tâm quảng trường ư?" Vô số người đều cảm thấy hứng thú. "Hả?" Lê Mộng Ly cũng chú ý tới Diệp Bắc Minh, không khỏi kêu lên một tiếng, che lại miệng nhỏ. Chàng trai ngồi trước mặt cô ta bình tĩnh nói: "Cô biết cậu ta à?" Triệu Vân Phi nâng ly rượu, khẽ nhấp một ngụm: "Thật thú vị, bọn họ cùng nhau đến tìm nơi nương tựa sao?"