Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1810: “Tiêu Vô Tướng!”





“Không dám!”



Tiêu Vô Tướng sợ đến run lẩy bẩy, thụp một tiếng quỳ xuống đất.



Lúc này, sâu trong đáy mắt ông ta chỉ có nỗi sợ!



Độc Cô Bá Đạo cảm thấy vô vị, nhìn sang Độc Cô Vấn Thiên: “Thiên Nhi, rốt cuộc đã có chuyện gì?”



Advertisement

“Bố cho Ân Đạo Hàng bảo vệ con, mà ngay cả nguyên thần chính của con cũng bị diệt!”



Sắc mặt Độc Cô Vấn Thiên trắng bệch, nhớ đến vừa nãy bị một quyền của Diệp Bắc Minh đánh nổ đầu.



Trong lòng vẫn vụt lên nỗi sợ: “Bố, con phát hiện ra xương chí tôn!”



“Con nói cái gì?”, Độc Cô Bá Đạo cau chặt mày.

Advertisement





Ngay cả Tiêu Vô Tướng ở bên cạnh cũng ngẩn người, buột miệng nói: “Xương chí tôn cực kỳ quý hiếm, cho dù là thần giới muốn tìm được một khúc thì cũng khó hơn lên trời!”



“Một tên nhóc từ hạ giới lén vượt biên đến, làm sao có thể có xương chí tôn!”



Độc Cô Vấn Thiên nhìn qua: “Tôi nói hay là ông nói?”



Độc Cô Bá Đạo càng không vui nhìn qua!



Tiêu Vô Tướng sợ rụt cổ: “Công tử Độc Cô, là tôi nhiều lời…”



Độc Cô Bá Đạo cau mày: “Thiên Nhi, con chắc chắn là xương chí tôn chứ?”



Độc Cô Vấn Thiên gật đầu: “Chắc chắn, chắc chắn, và khẳng định là nó!”



“Trên người tên nhóc mày không có khí tức của cảnh giới nào hết, con cũng không thấy hắn thi triển võ kỹ nào!”



“Mỗi lần hắn tấn công đều dùng tay trái, một quyền có thể bùng phát ra một con huyết long!”



“Đúng rồi, hơn nữa trên người hắn còn có Phần Thiên Chi Diễm trên dị hỏa!”



Nghe thấy bốn chữ Phần Thiên Chi Diễm.



Độc Cô Bá Đạo hoàn toàn không thể bình tĩnh, vội tóm tay của Độc Cô Vấn Thiên: “Thiên Nhi, con nói gì? Phần Thiên Chi Diễm?”



Độc Cô Vấn Thiên ngẩn người: “Bố, sao bố kích động như vậy?”



Độc Cô Bá Đạo giải thích: “Bố đã là thần hoàng đỉnh phong, chỉ cách tổ cảnh một bước cuối cùng!”



“Chỉ tiếc là mãi không thể đột phá!”



“Bố tìm được một cách, bây giờ chỉ thiếu một ngọn lửa chí cang chí dương!”



“Vừa hay Phần Thiên Chi Diễm phù hợp, Thiên Nhi, con chắc chắn là Phần Thiên Chi Diễm không?”















Độc Cô Bá Đạo đỏ mặt: “Tên nhóc đó là kẻ vượt biên, không thể rời khỏi thành Vạn Tượng!”















chapter content