Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1823: “Tốt! Tốt! Quả nhiên là tin tốt!”










Độc Cô Vấn Thiên bình tĩnh lên tiếng: “Nhưng hận, thì có thể làm gì chứ?”



“Bố là bố của con, chẳng lẽ con phải giết bố báo thù cho mẹ sao?”



“Bao nhiêu năm trôi qua, con đâu còn tình cảm gì với bà ấy?”



“Bây giờ con trai chỉ hy vọng bố có thể thành công tiến vào cảnh giới tổ thần, thiên thu vạn đại!”

Advertisement



Trong ánh mắt của Độc Cô Bá Đạo lóe lên một niềm an ủi.



Mình cũng hơi hà khắc với thằng con trai này rồi!



“Thiên Nhi, uống cầm uống viên đan dược này đi”.



Advertisement



Vừa giơ tay, một viên đan dược màu vàng lơ lửng trong không trung!



Gru!



Một tiếng rồng gầm vang lên.



“Đan Long Tủy!”



Độc Cô Vấn Thiên kích động suýt nhảy lên, thụp một tiếng quỳ dưới đất: “Cảm ơn, cảm ơn bố!”



Độc Cô Bá Đạo đưa tay ra đỡ, Độc Cô Vấn Thiên đứng lên: “Sau này dừng cứ động một cái là quỳ, chúng ta là bố con, không cần phải làm vậy!”



“Vâng!”



Độc Cô Vấn Thiên kích động gật đầu.



Ông ta đưa tay ra xoa đầu con trai.



Bỗng nhiên, một miếng ngọc bội bay vào qua cửa đại điện, phá vỡ cảnh tượng cha hiền con thảo này.



Độc Cô Bá Đạo điểm một cái, trong ngọc bội vang lên giọng của Tiêu Vô Tướng ở thành Vạn Tượng: “Tiền bối Độc Cô, chuyện đại mừng!”



“Nói”.



“Chẳng phải ông bảo tôi âm thầm theo dõi đám người Diệp Bắc Minh sao, ngay nửa tiếng trước họ đã rời khỏi thành Vạn Tượng!”



“Nhưng ông đoán xem đã xảy ra chuyện gì?”



“Đám người Diệp Bắc Minh vừa rời khỏi, thì ông lão ăn xin đã tọa hóa rồi!”



Độc Cô Bá Đạo kinh ngạc: “Ông nói gì?”



Không thể tin nổi hỏi lại một câu: “Ông nói là lão thánh tử của Thái Dương Tông tọa hóa rồi?”



“Đúng thế!”



Tiêu Vô Tướng ở bên khác gật đầu mạnh: “Tôi tận mắt nhìn thấy, ông lão bẩn thỉu đó tên là Lâm Huyền Phong!”



“Tọa hóa ngay bên ngoài thành Vạn Tượng, hơn nữa tôi còn lén nghe được cuộc trò chuyện của họ!”





























chapter content