Đôi mắt dưới vành mũ của người mặc áo choàng đen dẫn đầu cực kỳ âm lạnh: “Mấy vị đại nhân đó đã hạ lệnh, không tiếc mọi giá tìm ra kẻ này!”
“Nếu không tìm được kẻ này, thì một trăm linh bảy người chúng ta xách đầu đến!”
Rời khỏi phân đà Thiên Sát Môn, Diệp Bắc Minh định ra Tiêu Tiêu về Thái Dương Tông.
Bỗng nhiên.
Tiêu Tiêu lấy ra một chiếc áo choàng đen trùm toàn thân, ẩn trong chiếc áo choàng!
Diệp Bắc Minh cau này: “Cô làm gì vậy?”
Tiêu Tiêu trả lời: “Chủ nhân, tôi là sát thủ, sát thủ thì chẳng phải cần ẩn giấu mọi lúc mọi nơi sao?”
Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Ai nói với cô sát thủ phải ẩn nấp?”
“Là một sát thủ chân chính, phải làm được đến mức cho dù bị người ta phát hiện cũng không nghĩ cô là sát thủ!”
“Cô ngày nào cũng mặc áo choàng đen, chẳng phải là nói với người khác cô có vấn đề sao?”
Tiêu Tiêu ngẩn người, cô ta lại không nghĩ đến vấn đề này!
Nhưng cô ta rất nghe lời, cởi bỏ chiếc áo choàng đen!
Để cho làn da trắng tuyết lộ ra dưới ánh mặt trời.
Diệp Bắc Minh mới nhìn rõ dáng vẻ của Tiêu Tiêu, khoảng mười sáu mười bảy tuổi!
Thường xuyên không thấy ánh mắt trời khiến làn da của cô ta trắng nõn vô cùng, có thể nhìn thấy cả huyết quản nhỏ!
Diệp Bắc Minh cười gật đầu: “Như này tốt hơn nhiều, sau này đi theo bên cạnh tôi thì không cần trốn”.
“Rõ!”
Tiêu Tiêu gật đầu.
Hai người vừa về đến Thái Dương Tông, lập tức nhìn thấy từng luồng khí tức sâu trong tông môn bay vút lên trời!
Còn bên ngoài Thái Dương Tông, người của các tông môn đứng nhìn từ xa!
Diệp Bắc Minh trực tiếp vào sâu trong tông môn, phát hiện rất nhiều người đang đột phá!
Vạn Lăng Phong tiến đến đầu tiên: “Diệp soái, cậu về rồi!”
Trong lòng ông ta, Diệp Bắc Minh mãi mãi là Diệp soái của Long Quốc!
Diệp Bắc Minh thắc mắc: “Thế này là sao? Mọi người đều đang đột phá ư?”
Vạn Lăng Phong gật đầu: “Đúng thế, thành viên tiểu đội sát thần tốp đầu tiên đã quen với trọng lực của Thần Giới!”
“Sau khi họ rời hỏi Côn Luân Hư thượng cổ, thì có người đã đột phá cảnh giới ngay!”
Diệp Bắc Minh liền hiểu ra tất cả!
Sau khi mọi người tiến vào thần giới, pháp tắc càng hoàn thiện, càng thêm thoải mái.
Cảnh giới vốn đang bị kẹt rất dễ được đột phá!
“Diệp soái, còn có một chuyện…”
“Ấp a ấp úng cái gì? Nói đi!”
Vạn Lăng Phong nhìn Diệp Bắc Minh: “Diệp soái, một vài thành viên tiểu đội sát thần sau khi đột phá cần tài nguyên tu luyện với có thể tiếp tục tăng cấp!”
“Nếu không sợ rằng cảnh giới của họ sẽ đứng im tại chỗ!”
Diệp Bắc Minh cười: “Đơn giản!”
Lật cổ tay, lấy ra hơn chục ngàn viên đan dược từ trong tháp Càn Khôn Trấn Ngục.
Vạn Lăng Phong cau mày: “Việc này…”
“Sao thế?”
Diệp Bắc Minh nhìn anh không cái.
Vạn Lăng Phong cười khổ lắc đầu: “Diệp soái, sợ rằng số đan dược này không đủ!”