Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1960: Cậu suy nghĩ thế nào



“Nhưng chắc chắn không thể kiên trì được quá lâu, muốn Thái Dương Tông tiếp tục phát triển, tôi có một cách!”





Diệp Bắc Minh hơi ngạc nhiên: “Cách gì?”



Tôn Thiến Nói: “Tận dụng sở trường của mọi người, hành nghề y,đan dược, giải độc, chế độc, trận pháp, luyện khí…”



“Sau khi hình thành quy mô, chúng ta có thể mở công ty giao dịch, ngành bán đấu giá, đan các, dược lầu!”



“Cứ tiếp tục như vậy, cơ nghiệp vững chắc, người cấp cao tăng thực lực, lấy cảnh giới uy áp!”



“Chỉ có như vậy, Thái Dương Tông mới có thể đứng ở thế bất bại!”



Cô ta nói hết một lần.



Tất cả mọi người đều ngạc nhiên nhìn Tôn Thiến!



Trong ánh mắt mang theo niềm vui hân hoan!



Ban đầu mọi người đều nghĩ, Tôn Thiến chỉ là bình hoa ngực to không não!





Theo mọi người thấy, cô ta chẳng qua chỉ là hồng nhan tri kỷ sinh cho Diệp Bắc Minh một cô con gái thôi!



Bây giờ xem ra, tuy cô gái này tu võ không ổn, nhưng trí tuệ đúng là hơn người!



Diệp Bắc Minh nhìn xung quanh: “Mọi người thấy thế nào?”



Thiên Nhận Băng gật đầu: “Tôn Thiến nói đúng, tôi ủng hộ!”



“Tôi cũng ủng hộ, tôi có thể chế độc!”



“Ủng hộ! Tôi luyện đan khá được, có thê giúp luyện đan!”



“Tôi học được đạo trận pháp ở chỗ sư phụ, cũng có thể giúp!”



Mấy vị sư tỷ đều lên tiếng.



Đạm Đài Yêu Yêu thắc mắc: “Nhưng, chúng ta bắt đầu ở đâu?”



“Chẳng lẽ hành y, giải độc, trị thương ở Thái Dương Tông?”



Mọi người lại nhìn sang Tôn Thiến!



Tôn Thiến tỏ vẻ mặt nghiêm túc: “Các công ty của xã hội hiện đại thông thường đêu mở ở thành phố lớn phát triển tốt nhất!”



“Thành phố tốt nhất thần giới ở đâu, chúng ta sẽ đến đó!”



Vương Yên Nhi lên tiếng nói: “Cô nói là thành phố Thần phải không?”



“Thành phố Thần?”



Mọi người nhìn qua.



Vương Yên Nhi gật đầu: “Quy mô dân số của thành phố Thần vượt quá một tỷ, hơn vạn dặm!”



“Trong thành có ba mươi phần trăm võ giả, bảy mươi phần trăm người phàm!”



“Các đại tông môn đều có sản nghiệp ở thành phố Thần, không giấu mọi người nhà họ Vương cũng có mấy cửa hàng ở thành phố Thần , chỉ là kinh doanh không giỏi không bằng những tông mô đó, sắp phải đóng cửa rồi”.



“Nếu cậu Diệp cần, cửa hàng của nhà họ Vương có thể để Thái Dương Tông sử dụng!”



Diệp Bắc Minh quyết định: “Đã như vậy, thì ở thành phố Thần!”



Sau khi mọi người giải tán.



Giọng của tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên: “Cậu nhóc, cậu thực sự muốn phát triển Thái Dương Tông sao?”



Diệp Bắc Minh gật đầu: “Đương nhiên!”



Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trầm mặc, một lát sau mới chậm rãi hỏi: “Cậu suy nghĩ thế nào?”



Diệp Bắc Minh trầm ngâm nói: “Tiểu tháp, hình như bên cạnh tôi càng lúc có càng nhiều người! Và họ cũng càng ngày càng gặp nguy hiểm!”



“Tôi không thể nào lập tức xuất hiện mỗi lần họ gặp nguy hiểm!”



“Rèn sắt còn cần cứng rắn, các sư tỷ của tôi có thiên phú không kém, chỉ là tôi tiến bộ quá nhanh đã che lấp hào quang của họ!”



“Hơn nữa tôi đã đồng ý với sư phụ Lâm Huyền Phong phát triển Thái Dương Tông rạng rỡ!”



“Chỉ cần Thái Dương Tông có đủ thực lực, chắc chắn có thể bảo vệ sư tỷ, Tôn Thiến, Đông Phương Xá Nguyệt, Nhược Giai và mọi người!”



“Cho dù sau này tôi không ở thần giới, Thái Dương Tông cũng có thể bảo vệ họ chu toàn!”