“Tôi học được đạo trận pháp ở chỗ sư phụ, cũng có thể giúp!”
Mấy vị sư tỷ đều lên tiếng.
Đạm Đài Yêu Yêu thắc mắc: “Nhưng, chúng ta bắt đầu ở đâu?”
“Chẳng lẽ hành y, giải độc, trị thương ở Thái Dương Tông?”
Mọi người lại nhìn sang Tôn Thiến!
Tôn Thiến tỏ vẻ mặt nghiêm túc: “Các công ty của xã hội hiện đại thông thường đêu mở ở thành phố lớn phát triển tốt nhất!”
“Thành phố tốt nhất thần giới ở đâu, chúng ta sẽ đến đó!”
Vương Yên Nhi lên tiếng nói: “Cô nói là thành phố Thần phải không?”
“Thành phố Thần?”
Mọi người nhìn qua.
Vương Yên Nhi gật đầu: “Quy mô dân số của thành phố Thần vượt quá một tỷ, hơn vạn dặm!”
“Trong thành có ba mươi phần trăm võ giả, bảy mươi phần trăm người phàm!”
“Các đại tông môn đều có sản nghiệp ở thành phố Thần, không giấu mọi người nhà họ Vương cũng có mấy cửa hàng ở thành phố Thần , chỉ là kinh doanh không giỏi không bằng những tông mô đó, sắp phải đóng cửa rồi”.
“Nếu cậu Diệp cần, cửa hàng của nhà họ Vương có thể để Thái Dương Tông sử dụng!”
Diệp Bắc Minh quyết định: “Đã như vậy, thì ở thành phố Thần!”
Sau khi mọi người giải tán.
Giọng của tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên: “Cậu nhóc, cậu thực sự muốn phát triển Thái Dương Tông sao?”
Diệp Bắc Minh gật đầu: “Đương nhiên!”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trầm mặc, một lát sau mới chậm rãi hỏi: “Cậu suy nghĩ thế nào?”
Diệp Bắc Minh trầm ngâm nói: “Tiểu tháp, hình như bên cạnh tôi càng lúc có càng nhiều người! Và họ cũng càng ngày càng gặp nguy hiểm!”
“Tôi không thể nào lập tức xuất hiện mỗi lần họ gặp nguy hiểm!”
“Rèn sắt còn cần cứng rắn, các sư tỷ của tôi có thiên phú không kém, chỉ là tôi tiến bộ quá nhanh đã che lấp hào quang của họ!”
“Hơn nữa tôi đã đồng ý với sư phụ Lâm Huyền Phong phát triển Thái Dương Tông rạng rỡ!”
“Chỉ cần Thái Dương Tông có đủ thực lực, chắc chắn có thể bảo vệ sư tỷ, Tôn Thiến, Đông Phương Xá Nguyệt, Nhược Giai và mọi người!”
“Cho dù sau này tôi không ở thần giới, Thái Dương Tông cũng có thể bảo vệ họ chu toàn!”