Diệp Bắc Minh nhận đồ đạc, bày tỏ xóa bỏ mọi ân oán!
Không có bạn bè vĩnh viễn, cũng không có kẻ thù vĩnh viễn!
Năm thế lực lớn cảm kích và rời đi!
“Yên Nhi, mấy thứ này giao cho cô xử lý!”
“Một phần trong số đó đưa cho nhà họ Vương?”
“Ơ?”
Vương Yên Nhi được ưu ái thì vừa mừng vừa sợ, vội lắc đầu: “Không được, không được đâu!”
“Thế này nhiều quá, Yên Nhi không dám lấy!”
Dù chỉ có một phần mười thì số lượng cũng quá nhiều!
Nhà họ Vương nhỏ lắm, nhiêu đấy đã đủ cho nhà bọn họ dùng trong một trăm năm rồi!
Điều đó có nghĩa là gì?
Có nghĩa là trong một năm trăm tới nhà họ Vương không cần kinh doanh buôn bán nữa, con cháu trong nhà chỉ cần tập trung tu võ là được!
Diệp Bắc Minh nghiêm mặt: “Cầm lấy!”
Vương Yên Nhi không từ chối được, chỉ có thể gật đầu.
Tiếp theo, Diệp Bắc Minh lại bồi một câu: “Từ giờ trở đi, nhà họ Vương sẽ là đại lý có quyền tiêu thụ đan dược của Thiên Hạ Đệ Nhất Đan!”
“Trời ạ, Thiên Hạ Đệ Nhất Đan có Diệp tông chủ và Cuồng Đan tọa trấn, nhà họ Vương vớ bở rồi!”
“Vãi! Nhà họ Vương dựa lưng Thái Dương Tông, e rằng sau này sẽ chen vào hàng ngũ gia tộc siêu cấp!
Trên đường phố đông nghịt người, đâu đâu cũng vang lên những tiếng hâm mộ và ước áo!
Vương Yên Nhi nao nao vì những gì nhà mình nhận được, mọi chuyện cứ như một giấc mơ vậy!
Những điều mà Diệp Bắc Minh hứa hẹn trước kia dần dần được thực hiện!
Cùng lúc đó.
Trong một góc của đám đông, Ngư Thất Tình nhìn cảnh này, trong mắt cô ta là sự ghen ghét mãnh liệt!
“Hết thảy những thứ đó vốn dĩ phải thuộc về nhà họ Ngư của tao, tại sao lại như vậy! Vương Yên Nhi! Tất cả là tại!”
“Nếu như không phải vì mày thì chúng đã là của nhà họ Ngư tao rồi!”
“Nỗi nhục nhã khi ấy, một ngày nào đó tao sẽ trả lại cho mày gấp trăm lần, nghìn lần, vạn lần!”
Ngư Thất Tình trừng Vương Yên Nhi với ánh mắt hung ác, rồi bỏ đi với sự oán hận vô tận!
Cô ta vừa mới chen ra khỏi đám đông thì có vài người mặc áo choàng đen chặn đường đi của cô ta: “Oán khí trên người cô rất nặng, bọn tôi đứng ở xa cũng đã cảm nhận được!”
“Cô có muốn cô gái bên cạnh Diệp Bắc Minh chết không?”
Ngư Thất Tình bày ra vẻ lạnh nhạt: “Mấy người là ai? Tránh ra!”
Một người mặc áo choàng đen trong số đó nở nụ cười, sai đó lộ ra khuôn mặt đeo mặt nạ quỷ: “Thiên sát Môn! Phân đà chủ thứ chín!”
“Thiên Sát Môn!”
Ngư Thất Tình tỏ ra sợ hãi, vô thức lùi lại vài bước: “Nhà họ Ngư bọn tôi chưa từng dây vào mấy người…”
Người áo choàng đen lắc đầu cười: “Bọn tôi cần một người ra mặt thay, nhà họ Ngư các cô là lựa chọn phù hợp!”
“Trở thành người đại diện cho bọn tôi, trong vòng một năm, bọn tôi sẽ tiêu diệt Thái Dương Tông!”
“Và cả cô gái kia cùng với gia tộc sau lưng cô ta, tôi sẽ khiến chúng từ trên trời rơi xuống địa ngục!”
Ngư Thất Tình run rẩy: “Vì sao lại chọn nhà họ Ngư chúng tôi?”
Ánh mắt của người mặc áo choàng đen vô cùng lạnh lùng: “Đừng hỏi nhiều, bây giờ cô chỉ có lựa chọn!”
“Một là đồng ý với bọn tôi, trở thành người đại diện cho bọn tôi!”
“Hai là chết!”
Mấy người mặc áo choàng đen khác tiến lên, bao vây Ngư Thất Tình!