Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 2020: Vừa nãy còn nói nhảy vào biển lửa đấy





“Lão phu sớm đã trở thành tổ tiên của Quỷ đạo rồi!”



Nhớ đến bóng hình người Hoa tộc Thượng Cổ đó, cơ thể của lão Quỷ không khỏi run lên!



“Nhưng thiên đạo luân hồi, sau này Hoa tộc Thượng Cổ bị người khác tiêu diệt, cũng là đáng đời!”



Đường Hạo cau mày: “Lão Quỷ, tôi nghe ông từng nói đến chuyện của Hoa tộc Thượng Cổ rất nhiều lần!”



“Rốt cuộc là thế nào? Gia tộc đó rất mạnh sao?”



Lão Quỷ cười khổ trả lời: “Đâu chỉ là mạnh, người của Hoa tộc Thượng Cổ, kẻ nào cũng nghịch thiên!”





“Cũng vì quá nghịch thiên cho nên mới mang đến họa diệt tộc, nhưng đó không phải là việc bây giờ cậu cần tìm hiểu!”



“Việc hiện giờ cậu cần làm là hấp thụ oán khí trước mặt, tiến vào cảnh giới Thần Hoàng!”



“Được!”



Đường Hạo không nói nhiều thêm, bước vào trong sơn cốc!







Thần lực trong cơ thể sôi sục!



Liền sau đó, oán khí trong sơn cốc giống như lốc xoáy hội tụ về phía cơ thể của Đường Hạo!







“Cậu Diệp, cậu uống không?”



“Cậu Diệp, cậu đói không? Chỗ tôi còn có ít sơn hào hải vị, làm nóng lên thì có thể ăn!”



“Cậu Diệp, chỗ tôi có một căn phòng mang theo người, cậu và cô Nguyễn có thể đi vào nghỉ ngơi!”



Trên đường, Trương Đạc bày ra khuôn mặt núng nính thịt!



Nịnh nọt nói cả đoạn đường!



Thậm chí, hắn còn khoa trương lấy ra một căn nhà cần gì có nấy từ trong chiếc nhẫn trữ vật!



Có thể vào nghỉ ngơi bất cứ lúc nào!



Diệp Bắc Minh giật khóe miệng, tên này đi du lịch chắc?



“Trương Đạc, anh không cần nịnh bợ tôi như vậy!”



“Yên tâm, anh không phải là chó của tôi! Tôi cũng không muốn cho anh làm chó của tôi!”



“Nếu anh muốn, có thể làm bạn của tôi!”



Vừa nói xong.



Khuôn mặt béo mập của Trương Đạc đỏ bừng, hơi thở gấp gáp, gật đầu: “Được! Được! Được! Anh Diệp, à không… Diệp đại ca!”



“Từ nay về sau, anh bảo tiểu đệ đi về phía Tây, thì tuyệt đối không đi về phía Đông!”



“Cho dù tiểu đệ nhảy vào biển lửa vì đại ca cũng không từ!”

Diệp Bắc Minh cười: “Không cần anh lao vào biển lửa, bây giờ anh có tác dụng rồi đây!”



“Xin đại ca phân phó!”



Trương Đạc tuyên thề.



Diệp Bắc Minh chỉ về phía trước: “Theo đánh dấu trên bản đồ, phía trước là là hang ổ của con thuồng luồng đen ba đầu thuộc tính thủy cảnh giới thần hoàng!”



“Thuồng luồng đen canh giữ long chi thảo, hy vọng khi độ kiếp nuốt chửng vật này hóa thành chân long!”



“Nhiệm vụ của anh là dụ con thuồng luồng đen đi khỏi, tôi đến hái long chi thảo!”



Trương Đạc cứng đờ người chỉ vào mũi mình: “Hả? Tôi hả?”



Diệp Bắc Minh cười như không cười: “Sao thế? Không được à?”



“Vừa nãy còn nói nhảy vào biển lửa đấy?”



Tên mập này trông có vẻ ngu ngốc, trên thực tế lại rất giàu cảm xúc, thuộc kiểu gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói tiếng quỷ!



Anh muốn thử xem Trương Đạc có thật lòng hay không!



Vẻ mặt Trương Đạc như sắp khóc, hai chân cũng không nhịn được run lên!



Thuồng luồng đen cảnh giới thần hoàng là thế nào chứ?


Yêu thú so với con người, trời sinh đã hơn một cảnh giới nhỏ!