Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 2042: Tại sao cứ luôn đối đầu với tao?





“Máu thịt cơ thể bán thần tiến hóa thành cơ thể thần, cơ thể máu thịt của người phàm không thể cùng tồn tại với cơ thể thần!”



“Nếu máu thịt của võ giả ở cảnh giới này bị tổn hại, thì không thể tự mọc lại!”



Diệp Bắc Minh cau mày.



Lần đầu tiên anh nghe thấy cách nói này!



Vương Yên Nhi không muốn làm Diệp Bắc Minh khó xử, chủ động lên tiếng: “Cậu Diệp, cậu không cần lo lắng cho Yên Nhi!”



“Cậu Diệp đã cho nhà họ Vương quá nhiều, Yên Nhi vốn không có gì báo đáp!”





“Hai cánh tay này coi như là Yên Nhi báo đáp cậu Diệp!”



Diệp Bắc Minh kiên định lắc đầu: “Tôi không muốn để những người bên cạnh tôi chịu tổn thương! Đây là nguyên tắc làm việc của cả đời Diệp Bắc Minh tôi!”



“Còn tay của cô, tôi sẽ nghĩ cách!”







Khu thí luyện.







Ầm ầm!



Mây đen trên hư không phía trước gầm thét, sấm chớp ầm ầm!



Từng đường sét giáng xuống, hội tụ với nhau, giống như diệt thế!



Tất cả võ giả, yêu thú, ma thú đều bị thu hút đến, kinh sợ nhìn lôi kiếp khủng bố phía trước!



Sâu trong lôi kiếp, một thanh niên đang được lôi kiếp gột rửa!



Vù!



Một luồng khí tức mạnh mẽ bùng phát, giống như vỡ đê!



“Cảnh giới Thần Hoàng đỉnh phong!”



“Suýt! Đường Hạo tiến vào cảnh giới Thần Hoàng đỉnh phong?”



“Trời ơi! Lúc anh ta tiến vào khu thí luyện mới là cảnh giới Thần Hoàng sơ kỳ, giờ đã đỉnh phong rồi?”



Vô số thiên tài trợn mắt há hốc miệng, nhìn đám mây phía trước, đồng tử không ngừng co lại!



Cùng lúc đó.



Sâu trong biển sấm sét!



Giọng của lão Quỷ vang lên từ đan điền của Đường Hạo: “Đường Hạo, chúc mừng cậu đã tiến vào cảnh giới Thần Hoàng đỉnh phong!”



“Tiếc là chỉ thiếu một bước, cậu đã có thể tiến vào Tổ Cảnh rồi!”



Khuôn mặt Đường Hạo hồng hào, ra vẻ như chưa hết hứng: “Khà khà khà, không ngờ cơ duyên của khu thí luyện này lại lớn như vậy!”



“Tôi từ cảnh giới Thần Hoàng sơ kỳ trực tiếp tiến vào cảnh giới Thần Hoàng hậu kỳ đỉnh phong!”



“Từ xưa đến nay, có ai thiên tài như Đường Hạo tôi?”



“Cho dù là điện Thần Hoàng cũng không có đấy phải không!”



Một luồng khí thế thách thức thiên địa tự nhiên sinh ra!



Lúc này.



Hắn là vua của cả vùng trời đất này!



Lão Quỷ nhắc nhở một câu: “Đừng quá tự mãn, người tài còn có người tài hơn, trời cao còn có trời cao hơn!”



“Trong vòng trăm năm, tôi bảo đảm cậu sẽ tiến vào Tổ Cảnh, đến lúc đó, cùng tôi đến Thần Quốc Hỗn Đỗn, ở đó mới là vũ đài của cậu!”



“Thần Quốc Hỗn Độn!”



Trong con mắt của Đường Hạo rực lửa!



Một lát sau, hắn nghiêm mắt lại: “Thần Quốc Hỗn Độn không vội, bây giờ tôi vô cùng muốn giết người!”



Khóe miệng cong lên tà mị: “Diệp Phong, mày đang ở đâu?”



“Tao thực sự muốn bóp xương đầu gối của mày xem, có phải mày cứng rắn thật không?”



“Tại sao cứ luôn đối đầu với tao?”



Trên không trung quảng trường trung tâm điện Thần Hoàng.



Một đường khe nứt không gian xuất hiện, hai đường, ba đường… mười đường, một trăm đường…



Từng bóng hình nhếch nhác từ khe nứt xông ra!


“Hoan Nhi, sao con ra nhanh như vậy?”