“Ngoài ra, quốc sư và Độc Cô huynh có thể đến Vạn Thần Tông bất cứ lúc nào, bản tọa cho hai người lên đài ngưng hồn một lần vô điều kiện!”
“Ông nói thật chứ?”
Ánh mắt hai người cùng sáng lên!
Tông chủ Vạn Thần Tông gật đầu: “Thật một trăm phần trăm!”
Sắc mặt Thanh Huyền Tử và Độc Cô Bá Đạo giãn ra gật đầu.
Tông chủ Vạn Thần Tông lên trước một bước, bóp nổ đan điền của Cuồng Đan: “Cuồng Đan, sau này ở lai Vạn Thần Tông luyện đan cho tôi đi!”
Đưa theo Cuồng Đan biến mất!
Thanh Huyền Tử và Độc Cô Bá Đạo quay sang nhìn nhau một cái.
“Độc Cô huynh, tôi không có hứng thú với đàn ông! Vừa hay, dạo này bản tọa đang nghiên cứu một loại thần thông dùng âm bổ dương!”
“Được, hai cô gái này thuộc về ông, tên đàn ông của tôi!”
Nửa canh giờ sau, Diệp Bắc Minh thong dong đi đến.
Khi nhìn thấy khắp nơi ngổn ngang bừa bãi, sắc mặt của anh sầm xuống đến dọa người: “Các người thực sự không sợ chết hả!”
“Xem ra là uy danh thiên hạ đệ nhất sát tông của Thái Dương Tông vẫn chưa đủ lớn mạnh!”
“Mới khiến các người có ảo giác ba lần bảy lượt ra tay với người của Thái Dương Tông!”
Một luồng sát ý ngút trời ngưng tụ trong lòng!
“Sư tỷ, tỷ về Thái Dương Tông trước đi”.
Lạc Khuynh Thành kinh ngạc: “Tiểu sư đệ, đệ muốn làm gì?”
Vẻ mặt Diệp Bắc Minh lạnh lùng: “Giết người!”
Sau khi về đến điện Thần Hoàng, Độc Cô Bá Đạo đưa theo Vạn Lăng Phong đi vào trong một mật thất.
Tiện tay ném Vạn Lăng Phong sang một bên, ngồi khoanh chân bắt đầu trị thương!
Một lát sau.
Thương tích hồi phục một chút, vết thương cũng coi như cầm máu được!
Khóe miệng cũng không nhịn được lộ ra nụ cười: “Hai lão già đó còn tưởng mình được lợi lớn, mà không đều là lũ ngu xuẩn!”
“Một Cuồng Đan, hai cô gái thì có ích gì?”
“Trong bốn người, có lẽ người có ích nhất, biết nhiều thông tin về Diệp Bắc Minh nhất là ông phải không?”
Ánh mắt sầm xuống, nhìn sang Vạn Lăng Phong!
Đôi mắt Vạn Lăng Phong đỏ bừng: “Giết tôi đi! Tôi sẽ không nói gì hết!”
“Giết ông?”
Độc Cô Bá Đạo cười, năm ngón tay tóm hư không!
Cơ thể Vạn Lăng Phong không chịu kiểm soát bay đến, cổ bị năm ngón tay tóm chặt: “Tôi muốn ông sống thì ông mới được sống, tôi muốn ông chết thì ông mới được chết! Nếu không, ông sẽ muốn sống không được, muốn chết không xong!”
“Tôi muốn ông nói, ông chỉ có thể nói! Hiểu chưa?”
“Tôi khinh!”
Vạn Lăng Phong nhổ một bãi nước bọt lên mặt Độc Cô Bá Đạo!
“Muốn chết hả!”
Năm ngón tay của Độc Cô Bá Đạo tóm hướng lên trên, trực tiếp bốp vỡ cằm của Vạn Lăng Phong!
Cơn đau dữ dội khiến Vạn Lăng Phong gần như ngất đi!
Nhưng ý chí của quân nhân khiến ông ta cắn răng kiên trì, con mắt vẫn trừng nhìn Độc Cô Bá Đạo với cơn lửa giận!