Tiểu đội Sát Thần hung hãn không sợ chết! Chu Nhược Giai vì ngăn cản đám người mà vẫn lạc! Đông Phương Xá Nguyệt, Tôn Thiến, Lạc Khuynh Thành, Vạn Lăng Phong! Cảnh tượng đám người Ly Tố, Đế Khởi La, Sở Sở, Sở Vị Ương, Mặc Đình Đình tử chiến, từng cảnh lần lượt xuất hiện trong đầu Diệp Bắc Minh! Cuối cùng. Một móng vuốt to lớn màu vàng óng xé rách hư không chộp tới, mang Diệp Tâm và Diệp Nặc đi! "Hahaha, chết rồi... Tất cả mọi người chết cả rồi!" "Hahahahaha !" Diệp Bắc Minh hoàn toàn điên cuồng: "Tôi muốn tất cả các người ở đây, vĩnh viễn không được siêu sinh!" Hai tay hóa thành móng vuốt sắc nhọn, mỗi lần xẹt qua đều xé xuống một phần máu thịt trên người phật tử số mười ba! "A... Máu thịt của tôi…! Mau cứu tôi…!" Phật tử số mười ba kêu thảm. Mười bảy phật tử còn lại thấy thế, đồng thời hướng về phía Diệp Bắc Minh ra tay! Diệp Bắc Minh mặc cho các loại tấn công đánh vào người mình, máu me đầm đìa cũng không cảm thấy đau đớn! Mãi cho đến cuối cùng, tất cả máu thịt trên người phật tử số mười ba bị Diệp Bắc Minh xé hết xuống! Xương cốt bị một quyền của Diệp Bắc Minh nện thành bụi phấn! "Thập tam đệ! Đáng chết! Giết tên ma đầu này!", tất cả các phật tử còn lại đều nổi giận, nhao nhao lao đến. Diệp Bắc Minh gầm nhẹ: "Tháp Càn Khôn Trấn Ngục, cho tôi sức mạnh!" "Ông đây không tiếc bất cứ giá nào, phải giết hết tất cả mọi người có mặt ở hiện trường!" Tháp Càn Khôn Trấn Ngục giật mình: "Tiểu tử, đừng xúc động, bây giờ cậu cần ẩn nấp..." Diệp Bắc Minh lập tức nổi giận: "Ẩn nấp? Ẩn nấp cái rắm ấy! Ông đây nghe lời ông ẩn nấp, tình hình hiện tại thế nào?" "Tiểu đội Sát Thần toàn quân bị diệt, người phụ nữ của tôi đã chết! Con gái tôi không biết tung tích, Thái Dương Tông cũng bị hủy diệt theo!" "Tôi sợ hãi bị bại lộ? Tôi thật là sợ quá đi!" "Cho dù hôm nay ông đây có chết ở chỗ này, cũng phải kéo theo những tên súc sinh này chôn cùng! Sức mạnh! Cho ông đây sức mạnh!" "Hôm nay, tất cả mọi người đều phải chết!" Tháp Càn Khôn Trấn Ngục than nhẹ một tiếng: "Được thôi". Vù! Một sức mạnh trước nay chưa từng có rót vào trong cơ thể Diệp Bắc Minh! Giờ khắc này, Diệp Bắc Minh cảm giác sức mạnh, tốc độ, nhanh nhẹn, thần niệm đều không chỉ tăng lên gấp trăm lần! Nhìn mười bảy phật tử đang xông lên, trong lòng anh cuồn cuộn căm giận ngút trời, đấm ra một quyền! Ầm! Phật tử số chín xông lên đầu tiên hóa thành một mảnh sương máu ngay tại chỗ! "Cửu đệ!" "Cửu ca!" Các phật tử còn lại giật mình! "Hít... Diệp Bắc Minh đến cùng có thực lực gì?", người của Trần gia, Xích Diễm Cốc và những người tu võ khác bị dọa đến mí mắt giật giật!