Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 2127: Không thể tiến thêm một bước!



Hình thành thế bốn góc ra tay, bốn luồng sức mạnh khủng bố ập đến!





Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục giơ giang trước người, bốn luồng sức mạnh đập lên trên, giốn như trâu đất xuống biển!



Hấp thụ toàn bộ!



Lão tổ Trấn Hồn là Tổ Cảnh, vừa nhìn là nhận ra: “Có chuyện gì vậy? Sức mạnh của chúng ta bị thanh kiếm này hấp thụ?”



Lúc này.



Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục càng thêm đen xì!



Điều khủng bố hơn là, trên thân kiếm đen xì lại bùng phát ra ánh kiếm màu đỏ máu!



Diệp Bắc Minh lật tay chém ra bốn đường kiếm, lần lượt có bốn con huyết long xông ra về phía bốn người!







Gru!



Bốn người lão tổ Trấn Hồn, lão tổ Độn Thế, lão tổ Thất Tinh, lão tổ Lục Đạo vừa định ra tay chặn huyết long!



Phập một tiếng!



Huyết long lại nổ tung trước người bốn người!



Tuy bốn người họ phòng ngự trước, nhưng vẫn bị sức mạnh bùng nổ đánh cho phun ra ngụm máu tươi, lục phủ ngũ tạng đau rát!



“Đáng chết!”



Lão tổ Trấn Hồn tức giận mắng một tiếng: “Thanh kiếm này quá quái dị!”



Lão tổ Độn Thế khàn khàn giọng: “Các ông xem, sau khi thanh kiếm này hấp thụ sức mạnh của chúng ta liền trở nên đen xì!”



“Sau khi tấn công bốn lần lại trở lại vẻ ban đầu, nó có thể hấp thụ thần lực của chúng ta để sử dụng!”



“Cách tốt nhất là chúng ta không dùng thần lực, dùng võ đạo thân pháp giết kẻ này!”



“Vậy còn đợi cái gì? Giết!”, trong tay lão tổ Thất Tinh xuất hiện một thanh thần kiếm màu đen.



Lập tức xuất hiện phía sau Diệp Bắc Minh, chém về phía đầu của anh!



Choang!



Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục ngăn chặn!



Thần kiếm màu đen vỡ nứt tại chỗ!



Đồng thời, cũng cho lão tổ Độn Thế cơ hội, giơ tay đập một quyền về hướng vị trí đan điền của Diệp Bắc Minh: “Nhóc con, lão phu quên nói với mày!”



“Tuy lão phu tu võ, nhưng cũng luyện thể! Hàng vạn năm nay độ mạnh cơ thể của lão phu đã mạnh đến mức sánh ngang với thần khí!”



“Sức mạnh của tao đủ đánh chết mày bằng một quyền!”



Lúc sắp đánh đến đan điền của Diệp Bắc Minh!



Năm ngón tay đột ngột xuất hiện tóm chặt cổ tay của lão tổ Độn Thế!



“Cái gì?”



Bất luận lão tổ Độn Thế dùng sức thế nào, nắm đấm vẫn dừng ở vị trí cách đan điền của Diệp Bắc Minh nửa tấc!



Không thể tiến thêm một bước!



Giọng nói như tử thần vang lên: “Quên không nói với ông! Tôi đã dung hợp một trăm năm mươi chiếc xương chí tôn, độ mạnh cơ thể đạt đến cảnh giới gì tôi cũng không biết!”