Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 2137: Bức thư dừng tại đây!



“Hoa tộc chúng tôi một mực trung thành lập tức đi gặp Thần Quân muốn giải thích, mà không biết điều chờ đợi chúng tôi là một trận sát phạt…”





“Hơn trăm đại năng tuyệt đỉnh của Hoa tộc bỏ mạng, Hoa Vương Diệp Quân Lâm vì chứng minh Hoa tộc trong sạch nên không phản kháng, bị bảy Vương tộc liên thủ bao vây tấn công tiêu diệt thần hồn!”



“Hoa tộc chết, hàng triệu con dân vô tội bị giết…”



“Chỉ còn lại mấy người cuối cùng hộ tống huyết mạch Hoa Vương trốn chạy khỏi Thần Quốc Hỗn Độn…”



Mấy câu ngắn ngủi như có một loại sức mạnh thần bí!



Hai tay Diệp Bắc Minh run lên, đôi mắt hơi đỏ bừng: “Vãi! Cái gì vậy!”



“Tại sao phải đợi chết? Cho dù làm phản thì đã làm sao?”



“Những người xưng vương xưng hầu, đâu phải sinh ra đã như vây! Người của Hoa tộc ta không làm được hoàng đế của Thần Quốc Hỗn Độn chắc?”



Tiếp tục đọc.







“Cậu có suy nghĩ này, chúng tôi rất mừng!”



“Vãi…”



Diệp Bắc Minh hoàn toàn ngẩn người: “Các người còn biết cả suy nghĩ của tôi?”



Tiếp tục đọc.

“Hoa tộc bị vu hại như vậy, chúng tôi gần như chết hết! Vốn đã chán nản lạnh lòng, chuẩn bị xuống thế giới cấp thấp kéo dài hơi tàn!”



“Ai ngờ Thần Quốc Hỗn Độn vốn không định tha cho chúng tôi, họ điên cuồng truy giết con cháu của nhà họ Diệp, những chỗ chúng tôi đến chắc chắn gặp tai họa!”



“Máu của Hoa tộc không thể chảy vô ích! Diệp Bắc Minh, cậu là con cháu của Hoa Vương Diệp Quân Lâm, tất cả do cậu kết thúc!”



“Tôi là con cháu của Hoa Vương?”, Diệp Bắc Minh chấn kinh lần nữa.



Chẳng lẽ tất cả thực sư đã được định sẵn?



Cúi đầu nhìn hai tay.



Có chút mơ hồ lắc đầu: “Chỉ dựa vào sức một mình tôi vẫn còn quá yếu, tuy tôi không từng đến Thần Quốc Hỗn Độn!”



“Nhưng tôi nghe tiểu tháp từng nói, đó là một thế giới mà pháp tắc võ đạo cũng đứng trên đỉnh!”



“Tôi chỉ muốn bảo vệ bố mẹ và sư tỷ, có các hồng nhan tri kỷ bên cạnh tôi là đủ rồi”.



Anh chưa từng có dã tâm!



Anh cũng không có hứng thú với quyền thế trên thế gian!



Nếu anh có hứng thú với quyền lực, bây giờ sợ rằng anh đã làm quốc chủ Hoa Hạ rồi!



Những người này có thể đoán ra tên của Diệp Bắc Minh!



Đương nhiên, cũng có thể đoán ra tính cách của anh!



Lật mở trang thứ hai của bức thư!



Một hàng chữ kinh hãi: “Diệp Bắc Minh, chúng tôi biết cậu không có hứng đi gây sự đại nghiệp!”



“Cậu là một người không có hứng thú với quyền lực lợi ích, thậm chí cậu có thiên phú võ đạo đệ nhất thiên hạ, cậu cũng không thích tập võ!”



“Cho nên, chúng tôi cho chín vị sư tỷ của cậu đến Thần Quốc Hỗn Độn trước!”



“Cuối cùng nói với cậu một câu: Nếu cậu không đi kết thúc tất cả, chín vị sư tỷ của cậu chắc chắn sẽ chết!”



“Nếu cậu đồng ý, dùng máu tươi thấm đẫm Ngọc Tổ Long, chín vị sư tỷ của cậu sẽ biết tất cả!”



Đến đây.



Bức thư dừng tại đây!



“Vãi!”



Diệp Bắc Minh nắm năm đầu ngón tay lại, bức thư lập tức bốc cháy: “Mẹ kiếp, tôi bị người của hàng triệu năm trước uy hiếp? Người này có thể còn là lão tổ tông của tôi?”



“Diệp tông chủ, sao bức thư này lại bốc cháy?”



“Nội dung trong thư là gì? Có ghi chép lại công pháp tuyệt thế gì không? Hay là vị trí cất giấu kho báu gì không?”, Trần Lục Chỉ nhìn thấy bức thư bốc cháy, vội vàng hỏi.