Cái tát này không mạnh, thậm chí không còn có bất kỳ lực sát thương nào!
Chỉ có một tiếng vang thanh thúy!
Đại điện Đế Cung rơi vào yên tĩnh như chết, tất cả mọi người hoàn toàn hóa đá!
Mấy trăm nghìn đôi mắt suýt chút nữa trừng ra ngoài, không dám tin tưởng nhìn mọi chuyện đang xảy ra!
Trong đầu tất cả mọi người không hẹn mà cùng hiện lên hai chữ: Nhục nhã!
Đây quả thật là nhục nhã một cách trần trụi!
"Mày... Mày dám đánh tao ư?"
Giọng nói và cơ thể của Tù Thiên đều đang run rẩy, nhưng anh ta không hề né tránh.
Không phải Tù Thiên không tránh thoát được, mà căn bản là anh ta không nghĩ tới Diệp Bắc Minh dám tát anh ta một bạt tai trước mặt mọi người!
Mà tất cả điều này thật sự đã xảy ra.
Gò má đau rát!
Một giây sau.
Đôi mắt của Tù Thiên trở nên đỏ bừng, luồng khí lạnh băng, giết chóc bộc phát, anh ta trông giống như một con thú hoang đã đói bụng suốt ba ngày ba đêm: "Con mẹ nó, mày dám đánh tao?!"
"Mày đi chết đi cho tao!"
Tù Thiên trực tiếp nổi giận, giơ tay đấm về phía đầu Diệp Bắc Minh!
Sóng khí đáng sợ lập tức lan rộng khắp toàn bộ đại điện Đế Cung!
Vù! Một tiếng vang trầm, trận pháp phòng ngự của Đế Cung chủ động mở ra.
"Tù Thiên, anh điên rồi sao? Dám ra tay ngay trước mặt Thần Hậu!", một bóng người chặn lại trước mặt Diệp Bắc Minh, vững vàng đón lấy cú đấm tràn đầy tức giận của Tù Thiên.
Ầm!
Sóng khí đầy trời nổ tung, Tiêu Trấn Quốc lùi lại bảy tám bước!
Toàn bộ đại điện Đế Cung cũng rung chuyển một chút, có thể tưởng tượng được uy lực của một đòn này khủng bố đến cỡ nào!
Đôi mắt của Tù Thiên đỏ như máu, anh ta gầm nhẹ, trên người tỏa ra hơi thở chết chóc: "Thằng nhóc này làm nhục tôi, nó đáng chết!"
Tiêu Trấn Quốc quát nhỏ một tiếng: "Im ngay! Hôm nay chính là sinh nhật trăm tuổi của công chúa, anh dám ra tay ngay trước mặt Thần Hậu trong một dịp quan trọng như vậy sao?"
"Muốn chết ư? Còn không mau quỳ xuống!"
Tiêu Trấn Quốc thật sự nổi giận!
Đương nhiên.
Ông ta hoàn toàn không quan tâm đến mâu thuẫn giữa Tù Thiên và Dạ Thần!
Ông ta chỉ quan tâm rằng nếu Tù Thiên thật sự ra tay với Dạ Thần, kế hoạch của ông ta sẽ bị ảnh hưởng!
"Cái gì? Bắt tôi quỳ xuống?"
Tù Thiên cắn chặt răng, gần như phát điên: "Rõ ràng là do thằng nhóc ra tay trước, vì sao bắt tôi quỳ xuống?"
Tiêu Trấn Quốc lạnh lùng nói: "Anh nói nhảm quá nhiều rồi đấy, tôi bảo anh quỳ xuống! Nhận lỗi với Thần Hậu và công chúa!"
"Tiêu Trấn Quốc, ông..."
Đôi mắt của Tù Thiên đỏ như máu!
Bỗng nhiên.
Một giọng nói vang lên bên ngoài đại điện Đế Cung: "Thiên Nhi, quỳ xuống!"
"Âm thanh này là..."
Người trong đại điện Đế Cung quay đầu, chỉ thấy một người đàn ông với mái tóc rậm rạp như sư tử đang đi về phía họ!
Một luồng hơi thở bá vương tỏa ra, vậy mà có thể nghiền ép Tiêu Phi Yên!