Tháp Càn Khôn Trấn Ngục mở miệng: "Tôi cảm thấy là bởi vì máu của cậu!"
"Máu của tôi?"
Diệp Bắc Minh sững sờ, chợt hiểu ra: "Tôi hiểu rồi!"
"Tôi có huyết thống Ma Hoàng, đối với ma thú mà nói, máu của tôi có sức hấp dẫn trời sinh!"
"Cho nên..."
Thân thể Diệp Bắc Minh run lên: "Ma thú bắt Tôn Thiến đi vì muốn ăn con của tôi?"
Giọng điệu tháp Càn Khôn Trấn Ngục nghiêm trọng: "Rất có khả năng này!"
"Đù!"
Trái tim Diệp Bắc Minh thắt lại, nóng lòng như lửa đốt: "Mau! Mau! Mau!"
Kiếm Đoạn Long tăng tốc!
Nửa giờ sau.
Đột nhiên.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục đột ngột lên tiếng: "Nhóc, ở ngay đằng trước!"
"Tìm được vị trí thú triều rồi, bọn chúng cách đây ba trăm dặm!"
"Long Hồn, toàn lực đuổi theo cho tôi!"
Diệp Bắc Minh hét lớn một tiếng.
Rống!
Tiếng rồng ngâm vang vọng đất trời!
Nước biển phía trước sôi trào, vô số ma thú gào thét!
Ma thú trong nước biển cảm nhận được hơi thở điên cuồng của Diệp Bắc Minh, tất cả chúng quay đầu xông về phía anh!
Đôi mắt Diệp Bắc Minh lạnh lẽo, đang muốn giết hết bọn chúng!
"Dừng tay!"
Tiếng quát khẽ vang lên.
Hơn chục ngàn con ma thú tránh ra để lộ một con đường, một cô gái cực đẹp xuất hiện, khuôn mặt tràn ngập ngạc nhiên mừng rỡ: "Cậu chủ, ngài cũng tới?"
"Chúng thú nghe lệnh, yết kiến cậu chủ cho tôi!"
Rống!
Hơn chục ngàn đầu ma thú hung mãnh dưới biển hưng phấn thét dài!
Từng con một bò rạp trên mặt nước, quỳ bái Diệp Bắc Minh trong không trung!
Nếu những người khác nhìn thấy cảnh này, nhất định sẽ sợ chết khiếp!
Diệp Bắc Minh vốn tràn ngập tức giận hoàn toàn ngây dại: "Đây... Tình huống gì thế này?"
....
....
Cô gái tuyệt sắc nở nụ cười xinh đẹp: "Thưa cậu chủ, tôi là thuộc hạ của Ma Tôn Tề Thiên, Ngân La".
...
"Ma Tôn Tề Thiên?"
Trong lòng Diệp Bắc Minh khẽ nhúc nhích: "Ông ấy là ai?"
Trận chiến bên trong sơn cốc của mẹ, Diệp Bắc Minh từng tận mắt nhìn thấy.
Nhưng.
Chỉ có hình ảnh, không có âm thanh.