Diệp Bắc Minh chào tạm biệt mọi người, rồi tiến vào đỉnh Côn Luân trong ánh mắt của tất cả mọi người.
Anh vừa đi, ánh mắt Diệp Thanh Lam đảo qua, nhìn thấy một bóng người xa xa.
Bà thoáng suy nghĩ một lát, đi tới: “Đã đến rồi, sao lại không xuất hiện?”
Long Chủ nhìn Diệp Thanh Lam: “Nhiệm vụ của tôi đã hoàn thành”.
“Sứ mệnh của Hoa tộc, giao lại cho cậu ấy”.
Biển Thiên Đảo, Tinh Thành.
Trước cửa sàn bán đấu giá của nhà họ Tô, hai ông lão một béo một gầy cúi đầu.
Đó chính xác là Lão Béo và Lão Gầy bên cạnh Tô Lê.
“Haiz, cô chủ bị gia chủ cấm cửa, hai chúng ta cũng bị làm khó làm dễ”.
“Bị bắt đến đây, e là cả đời cũng không thể quay lại đại lục Thượng Cổ”.
“Chúng ta thì không sao, nhưng mà cô chủ…”
Hai người bất đắc dĩ trò chuyện.
Đột nhiên, một giọng nói vang lên: “Tô Lê bị gì thế?”
“Giọng nói này…”
Hai người cùng ngẩng đầu lên, nhìn về phía cửa của sàn bán đấu giá nhà họ Tô.
“Cậu… Cậu Diệp!”
Lão Béo và Lão Gầy đều ngây người.
Nghẹn họng nhìn Diệp Bắc Minh trân trân!
Quả thực không thể tin được vào hai mắt mình!
Diệp Bắc Minh đã bị phế đi rồi cơ mà?
Chỉ mới ba ngày ngắn ngủi trôi qua, lại hoàn hảo không tổn hao gì xuất hiện trước mặt bọn họ?
“Cậu… Không có bị sao hả?”
“Sao lại như thế được!”
Mười mấy thần y đều đưa ra kết luận, Diệp Bắc Minh chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.
Dù không chết, thì cả đời này cũng sẽ là kẻ tàn phế không thể xuống khỏi giường!
Bấy giờ.
Anh lại bình yên đứng trước mặt bọn họ!
Diệp Bắc Minh không giải thích, chỉ hỏi: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Lão Béo và Lão Gầy không dám chậm trễ, đây là kẻ cực kỳ đáng sợ từng xông vào ngục giam Trấn Hồn!
Nhanh chóng giải thích cho anh nghe.
Tuy Diệp Bắc Minh chìm trong hôn mê, nhưng những chuyện xảy ra anh đều nhớ rõ.
Tô Lê vì đã bị nhốt lại.
Còn Tô Hỏa và người vợ kia thì đã là người chết trong mắt Diệp Bắc Minh!
Diệp Bắc Minh nhíu mày: “Hai người có cách nào để quay về đại lục Thượng Cổ không?”
Lão Béo lắc đầu: “Cậu Diệp, chúng tôi đã bị đày xuống thế giới thấp hơn, thì sao mà trở về được”.
Lão Gầy nhắc nhở một câu: “Cậu Diệp, nếu cậu muốn đến đại lục Thượng Cổ, thì có thể dùng truyền tống trận của Tinh Cung”.
Ánh mắt Diệp Bắc Minh tối đi: “Tinh Cung có trận Truyền Tống ư?”
Lão Gầy và Lão Béo cùng nhìn nhau, gật đầu.
Diệp Bắc Minh nở nụ cười: “Thì ra cung chủ Tinh Cung vẫn luôn lừa gạt tôi”.
“Đi, theo tôi đến Tinh Cung, tôi cũng phải đến nhà họ Tô một chuyến”.
Xoay người, đi về hướng Tinh Cung.
Lão Béo và Lão Gầy lặng người đi một lúc, nhanh chóng theo sau.
Có lẽ lần này, bọn họ thật sự có thể trở về nhà họ Tô!